Thứ Sáu, 22/01/2016 | 10:20

‘Bất thình lình, con bé bắt đầu ị ngay vào miếng bỉm sạch vừa thay. Phân ào ra như một vòi phun’.

Đây là câu chuyện của một ông bố lóng ngóng lần đầu thay bỉm cho con được đăng tải trên tờ Babble:

Cô y tá hỏi khi tôi đang ở cùng Molly và Helen: “Anh có muốn thử thay bỉm cho bé không?”. Hai đứa con tôi đã ở phòng chăm sóc tích cực sơ sinh 10 ngày nay và tôi vẫn chưa lần nào thay bỉm cho chúng. Không phải là lỗi của tôi vì quả thật tôi chưa từng thay bỉm lần nào. Trẻ con đúng là những sinh vật kỳ lạ và đáng sợ bậc nhất nhưng khi đặt tay lên bụng chúng, tôi như bị mê hoặc.

– À, tôi chưa từng thay bỉm cho con! Tôi thành thật thú nhận.

Và cô ấy cười mỉm một nụ cười dễ mến: “Vậy tôi sẽ giúp anh”. Cô ấy thật xinh đẹp, cô y tá duy nhất tôi đủ tin tưởng để giao phó các con.

Tôi thầm nhủ: “Sẽ ổn thôi mà” rồi bước về phía lồng ấp của Molly. Con bé trông như một con mèo con trên tuyết khiến mỗi bước đi tôi bỗng trở nên nhẹ nhàng hết mức, còn sự tò mò thì lên tới tột đỉnh. Cô y tá đưa tôi một cái bỉm còn nhỏ hơn bàn tay, thật mềm mà cũng thật lạ. Tôi ngượng đến đỏ mặt khi thấy hình như mọi ánh mắt trong căn phòng đều đổ dồn về mình. Vợ tôi, mẹ vợ và tất cả mọi người bắt đầu xì xào gì đó. 

– Trước hết, anh cần để cái bỉm sạch dưới mông Molly.

– Tôi sẽ không bị bẩn nếu tôi thay cho bé chứ.

– Có thể. Nhưng vẫn còn hơn để ga trải giường của bé bị dơ.

Nghe thật có lý. Tôi làm như những gì được hướng dẫn.

– Bây giờ, anh hãy nhìn miếng dán mỗi bên hông của con bé. Giờ thì tháo chúng ra.

Tình huống cười ra nước mắt của ông bố lần đầu thay bỉm cho con

Ông bố toát mồ hôi hột khi thay bỉm cho con. Ảnh minh họa: Thinkstock.

Tôi trông như một người học việc được giao trọng trách lớn. 

Tôi thầm nhủ “dễ thôi”, khi nhẹ nhàng tháo phần băng dính bên miếng bỉm ra một cách cẩn thận theo đúng hướng dẫn. Lúc đó tôi nghe giọng của mẹ tôi: “Con phải làm nhanh lên, Kyle” và mọi người bắt đầu nhìn chằm chằm vào tôi một cách ngờ vực. Tôi gắt lại: “Mẹ, con biết rồi mà”.

– Bây giờ anh hãy dùng miếng lau này lau từ vùng sinh dục ra sau tới hậu môn vì nếu anh làm ngược lại, các con anh có thể bị nhiễm trùng.

Tôi tập trung và khắc ghi câu nói đó vào tâm trí.

– Sau khi lau xong rồi, anh cần kéo miếng bỉm dơ phía dưới con bé ra, cuộn lại và bỏ đi.

Tôi lập tức làm theo nhưng thình lình, con bé bắt đầu ị ngay vào miếng bỉm sạch vừa thay. Phân ào ra như một vòi phun. Tôi hét toáng lên:

– Chờ bố một chút, Molly à. Ai đó lấy giùm tôi miếng bỉm sạch khác!

Cô y tá lấy miếng bỉm khác và cố nhịn một tràng cười to.

– Molly à, sao con đối xử với bố như vậy?

Mọi người lúc này đã không còn nhịn nổi, họ cười phá lên. Quy trình lau thay bỉm một lần nữa được lập lại nhưng với tận 3 miếng lau.

– Bộ lúc nào phân nó cũng dính như vậy à?

– Khi bé bú mẹ, phân có thể dính như vậy. Phân sẽ bớt dính trong khoảng một hoặc vài tháng, Cô ấy trả lời tôi.

– Được rồi, bố sẽ lấy miếng bỉm dơ ra. Trời đất! Molly à! Con bé lại ị vào miếng bỉm sạch.

– Nhanh lên, cho tôi thêm miếng nữa!

Các mẹ lại phá lên cười ngặt nghẽo. Cô y tá lại đưa tôi miếng bỉm thứ ba. Tôi lập lại các bước được hướng dẫn một cách thành thạo như thể tôi đã làm hàng năm trời.

– Con biết không Molly, bỉm rất là đắt. Bố sẽ không thay một miếng mới cho con nữa. Con nghe chưa?

Tôi đợi vài phút xem con bé có còn ị ra nữa không rồi cuốn miếng bỉm dơ bỏ đi. Tôi tự nghĩ: “Công việc thật là nặng nhọc quá!” và rồi lần này con bé không làm dơ miếng bỉm mới nữa. Nó làm bẩn cả cái lồng ấp, màn hình theo dõi và tay tôi.

– Được rồi, bố chịu thua con!

– Con không thể cứ bỏ cuộc như vậy, mẹ tôi mắng.

– Mẹ làm thay con để con đi rửa tay đi mà mẹ!

Tôi biết rất rõ, con bé chống đối lại tôi, cho dù nó chỉ mới 2 tuần tuổi. Nói cho cùng, mọi người cho rằng nó giống tôi, chất chứa đầy tội lỗi.

Vợ tôi bước tới với cái bỉm thứ tư một cách tự tin và chuyên nghiệp. Có lẽ Molly có cái lý của nó khi ị đầy vào tay vợ tôi khi cô ấy chỉ vừa kéo miếng bỉm dơ ra ngoài.

– Cho chừa cái tội cười to! Tôi đã cười ra nước mắt.

Lần thứ năm! Cô y tá lại bóc thêm một miếng bỉm. Sau những nỗ lực để làm dơ tay bố mẹ nó, con bé ngủ khò trước khi mẹ nó nhanh chóng dán miếng bỉm lại.

Chúng tôi thở phào nhẹ nhõm rồi phì cười muốn sập cả phòng. Đó là lần đầu tiên chúng tôi được cười lớn cùng nhau như vậy từ khi Helen và Molly ra đời, cười đến đau cả ruột, đỏ cả mặt, chảy cả nước mắt. Trong một khoảnh khắc, chúng tôi cảm nhận sự hạnh phúc và thanh bình.

Mộc Miên (theo babble)

Nguồn: VnExpress

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook