Thứ Tư, 07/10/2015 | 10:27

Ngày đầu đi lớp, sau bữa trưa, nghe cô giáo nhắc “con cất bát rồi đi về nhé”, bé gái 4 tuổi của chị Nhật đeo ba lô rồi đi bộ một mạch về nhà.

Kể lại chuyện xảy ra hai hôm trước, chị Nhật (Ba Đình, Hà Nội) vẫn chưa hết hoảng hồn. Chị cho biết, bé gái nhà mình ở nhà với ông bà tới 4 tuổi mới đi học mầm non. Dù vậy, bố mẹ vẫn rất hồi hộp, lo lắng vì sợ tính con nhát, khó thích nghi. Ngày đầu đưa con đi học, buổi trưa chị về qua nhà vì cũng muốn đầu giờ chiều ghé trường xem con thế nào. Nhưng gần 12 giờ trưa, chị giật thót người khi nghe tiếng bé gọi. Ra mở cửa, chị sững người thấy con vai đeo ba lô, mặt hớn hở nhìn mẹ. Hỏi con, chị Nhật mới biết, bé nghe cô nói “đi về” (chỗ ngồi) thì nhầm tưởng là về nhà và cứ thế đi bộ lại đường cũ.

“Nhà mình chỉ cách trường hơn 1km thôi nhưng đường không được thẳng mà qua nhiều ngõ nhỏ. Con đã đi hết khoảng 30 phút để về tới nhà. Cứ nghĩ tới chuyện trên đường đi, nhỡ con xảy ra chuyện gì hay gặp kẻ xấu là lại thấy rùng mình”, chị Nhật chia sẻ.

Lo lắng vậy nhưng chị không trách các cô giáo bởi chị hiểu những ngày đầu năm học, các cô thường rất bận rộn, nhất là trong giờ ăn của trẻ và chắc các cô cũng không ngờ đến tình huống đặc biệt này. Cổng trường mọi ngày vẫn đóng nhưng hôm đó, do có nhiều người ra vào để chuẩn bị khai giảng nên vẫn mở. “Mình chỉ biết dặn con từ nay không bao giờ được tự ý về nhà hay đi đâu một mình như vậy nữa. Hú hồn”, chị Nhật nói.

Sự cố khó quên ngày đầu con đi học

Ảnh: Quang Dương.

Những ngày đầu con đi học thường là một cột mốc không thể nào quên với các ông bố, bà mẹ. Vấn đề đau đầu và đau lòng nhất với đa số các bà mẹ có con bắt đầu “đi bộ đội” là cảnh bé gào khóc, chống đối khi đến lớp.

Chị Mai (Long Biên, Hà Nội), cho biết, bé nhà chị đi lớp lúc 22 tháng tuổi và những ngày đầu, không chỉ con mà mẹ cũng “nước mắt nhạt nhòa”. “Bạn nhà mình rất bám mẹ. Trước khi cho con đi lớp, mình đã đọc nhiều tài liệu để tìm cách làm sao cho bé không khóc, cũng áp dụng đầy đủ các bước cho làm quen với trường, lớp vài buổi trước, nhưng đến buổi chính thức bé vẫn gào thét”.

“Vì lớp nhà trẻ đều là các bạn lần đầu đi học nên các bố mẹ, ông bà đều sốt ruột muốn đến đón con sớm nhất, thế là vô tình tạo thành ‘cuộc chạy đua đón trẻ’, hễ cổng trường mở ra là dòng phụ huynh nháo nhào chạy vào. Mình cũng là một thành viên trong cuộc chạy đua ấy”, chị Mai nhớ lại.

Tới bây giờ, dù con đã đi lớp được hơn một năm rưỡi nhưng chị vẫn nhớ như in hình ảnh đến đón thấy con và cô giáo bắc ghế ngồi án ngữ ngay cửa lớp. Cô giáo bảo cậu nhóc nhà chị hễ thấy cửa lớp mở ra là chạy luôn ra ngóng mẹ, cô bế vào con lại chạy ra nên cuối cùng cô đành bê ghế cho bé ngồi luôn ngoài cửa. “Nhìn cảnh đó vừa thương vừa buồn cười”, bà mẹ trẻ chia sẻ.

Cho cậu con trai 18 tháng đi nhà trẻ, cả đêm hôm trước ngày nhập lớp, chị Tâm (Từ Liêm, Hà Nội) thấp thỏm không ngủ yên. Buổi tối, chị ngồi thủ thỉ với con trai chuyện ở lớp, đọc truyện cho bé nghe. Đi ngủ rồi, chị lại trở dậy, lọ mọ lôi ba lô, quần áo của con ra thêu tên bé. Sau đó, nằm ôm con một lúc, chị quyết định dậy “viết tâm thư” cho cô giáo. “Thật ra là nhắn nhủ cảm ơn cô trông nom bé rồi kể với cô tính con, bé thích cái này, sợ cái kia, để cô lưu ý thêm chút. Lớp gần 50 bạn mà bạn nào cũng còn nơn nớt, không biết các cô quay làm sao. Càng nghĩ càng thấy thương con”, chị Tâm chia sẻ.

Chị kể, tuần đầu tiên đến lớp, cứ sáng ra là con ca điệp khúc “không đi” rồi khóc ầm ĩ, đi tới cổng trường là hai tay, hai chân quặp chặt người mẹ. “Có hôm cô phải giằng lôi con ra, mẹ thì khóc tới sưng húp mắt, đi tới cơ quan còn phải đeo kính râm, giả vờ là bị đau mắt”, chị Tâm kể.

Còn anh Toàn (Gia Lâm, Hà Nội) thì kể, sau hai ngày đến trường, từ ngày thứ ba, cứ sáng ra, cô con gái 2 tuổi rưỡi của anh lại chạy sang nhà bác hàng xóm để trốn. “Mình phải vừa kiên quyết với con, vừa trấn an bà xã vì cô ấy đi làm tí lại gọi điện rồi nức nở, kể lể vừa nhìn qua camera ở trường thấy con khóc, nôn, ngồi thẫn thờ một mình. Cố tỏ ra cứng thôi chứ mình cũng bần thần cả người”, anh Toàn kể.

Là bà mẹ từng có hai con đã trải qua những ngày đầu đi học khá suôn sẻ, yên bình, chị Hải Anh (Trương Định, Hà Nội) cho rằng nhiều khi trẻ khó thích nghi với trường lớp là do mẹ quá quấn con, thể hiện sự quyến luyến quá mức làm trẻ càng không muốn rời. Kinh nghiệm chị đã áp dụng giúp cả hai con của mình sớm hòa nhập khi đi học, không sợ hãi hay khóc lóc những ngày đầu là:

– Từ cả tháng trước, thường xuyên đọc cho con nghe các câu chuyện về những bạn nhỏ, con vật đi học. Kể cho con nghe những điều thú vị ở trường, nhiều đồ chơi hay, bạn bè mới… Rủ một vài bé gần nhà hay anh chị em của bé chơi trò đóng vai cô giáo.

– Mẹ phải chuẩn bị tâm lý cho chính mình, cần xác định bé nào cũng cần thời gian để thích nghi với môi trường mới và việc con khóc lúc bắt đầu đi học là hoàn toàn bình thường.

– Trước vài ngày học chính thức, cho bé đến trường chơi, giới thiệu với bé về nơi con sẽ ở đây mấy ngày tới.

– Tốt nhất, nên giãn dần thời gian tách con. “Buổi đầu, mình để con chơi trong lớp một tiếng thì đón về, buổi thứ hai cho con ở tới giờ ăn trưa. Buổi thứ ba cho bé ăn trưa xong thì về. Buổi thứ 4 con ở hẳn tại trường tới chiều. Mỗi lần như vậy mình đều nói rõ với con là mẹ sẽ đến đón lúc nào. Bé rất hợp tác và thích nghi tốt”, chị Hải Anh kể.

Vương Linh

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook