Thoạt nhìn anh Ahmad Saidin Mohd Idris 40 tuổi trông không khác gì một nhân viên giao hàng vì anh mặc quần jean cũ và chiếc áo thun ướt đẫm mồ hôi. Nhưng kỳ thực anh là một giáo viên trường làng tại Pahang, Malaysia, mỗi ngày anh phải đi 135 km mới đến được trường học.
▼ Ahmad là một người chồng mẫu mực và cha của hai đứa con ngoan. Hàng ngày, để đến được nơi xa xôi dạy học, anh phải cưỡi xe máy hơn một trăm km đường đất lầy lội và xuyên qua bao cánh rừng để đến trường SK Lenjang, dạy chữ cho 456 học sinh ở đó.
▼ Một mình anh đơn độc trên 65 km đường rừng lầy lội đến trường. Hàng ngày anh phải thức dậy từ 5 giờ sáng, chuẩn bị 30 phút và lái xe máy 2 tiếng đồng hồ… Đối với anh, việc ngã xe trong vũng bùn đã là chuyện rất bình thường. Vì thế trước khi ra khỏi nhà anh chỉ mặc quần jean và áo thun cũ, khi đến trường anh mới thay một bộ quần áo sạch sẽ khác.
▼ “Nếu tôi mặc đồ sạch sẽ từ nhà, thì khi đến trường quần áo tôi vẫn không tránh khỏi bụi và bẩn, vì tôi phải đi qua con đường trời mưa thì trơn lầy, trời nắng thì bụi.” Ahmad đã dạy học ở ngôi trường này ba năm, anh nói anh đã quen với cuộc sống này và luôn coi khổ mệt là một phần công việc của mình để có động lực để đi tiếp.
Ahmad cho biết trường anh đang dạy không có bất kỳ thiết bị hiện đại nào: “Chúng tôi dựa vào nước sông và năng lượng mặt trời để phát điện. Không có thiết bị thông tin liên lạc và Wi-Fi. Ban đầu những thiếu thốn đó quả là rất khó khăn trong công tác. Nhưng giờ thì chúng tôi đã quen rồi, thâm chí còn rất gắn bó và yêu thích những ngày tháng dạy học ở đây.”
Ahmad nói để học sinh địa phương có thể thoát khỏi cuộc sống tẻ nhạt ở đây, anh thường xuyên dạy chúng các môn thể thao khác nhau và cho các em tham gia giao hữu với học sinh các huyện lân cận. Anh cũng có một mong muốn các em sau khi tốt nghiệp tiểu học có thể tiếp tục học lên trung học: “Tôi không muốn các em sẽ phải nghỉ học giữa chừng.”
Trường SK Lenjang hiện tại có 25 giáo viên.Vài người trong số họ cũng giống như Ahmad, mỗi ngày đều vượt khó để đến trường dạy học, một số khác họ chọn nội trú tại trường. Tuy khó khăn nhưng Ahmad luôn rất lạc quan, anh coi đây như gia đình thứ hai của mình.
Khi có bất kỳ hoạt động nào tất cả giáo viên và bảo vệ trường sẽ cùng vui vẻ tham gia. Khi được hỏi: “Anh có nguyện vọng gì trong ngày nhà giáo?” Anh nói: “Tôi chỉ hy vọng ban giám hiệu trường sẽ cho các em một bữa ăn nhẹ và một chút socola trong ngày đó.”
Công việc của anh vô cùng vất vả và khó khăn, nhưng anh không hề sợ khổ, anh chỉ sợ học sinh của mình phải bỏ học giữa chừng, sợ chúng đói khổ, sợ chúng không có được tương lai tốt đẹp. Anh luôn mong muốn các em học sinh có thể có được một môi trường học tập tốt hơn, luôn khỏe mạnh và ham học hơn… Anh đúng là một người thầy mẫu mực hiếm gặp trong thời đại này.
Video: Thầy giáo có tâm nhất năm với ‘màn chào hỏi’ được sáng tạo riêng cho mỗi học sinh
Thiếu Kỳ
Nguồn: ĐKN
Chưa có bình luận.