Chị Tuyết chỉ biết chức vụ của chồng sau khi kết hôn và sang quê chồng định cư cùng anh.
Hơn 2 năm xa quê hương, chị Trần Tuyết, 35 tuổi, đã hòa nhập với cuộc sống mới ở đất nước hình chữ ủng. Thành phố Alessandria nơi chị sống rất đẹp, lãng mạn, nhưng chị vẫn nhớ quay quắt nhịp sống sôi động ở Hà Nội, nơi chị học và công tác nhiều năm trước khi quen chồng, anh Alessandro Sbrollini, doanh nhân người Italy hơn chị 20 tuổi.
Cả hai quen nhau năm 2013 trong một hội thảo ở Singapore. Khi đó chị Tuyết đang làm cho một công ty xuất nhập khẩu tại Hà Nội, còn anh Alessandro sang đây để mở rộng kinh doanh sản phẩm máy bơm của công ty tại Đông Nam Á. Chị Tuyết kể trong giờ giải lao, chị ra ngoài ngồi uống cà phê một mình, tự dưng có một người đàn ông khá lớn tuổi xin đến ngồi cùng bàn. Khi biết anh cũng tham gia hội thảo, chị giữ phép lịch sự nói chuyện xã giao.
Gần đến giờ vào, Alessandro xin số điện thoại, nói là để tiện trao đổi công việc, kinh nghiệm. Chị không ngần ngại cho anh số, mà không hề biết rằng, mục đích của anh là muốn tìm hiểu chị. Anh đã bị trúng “tiếng sét ái tình” ngay khi nhìn thấy người phụ nữ với khuôn mặt cá tính. Nói chuyện với chị không nhiều nhưng Alessandro nhận thấy đây là người phụ nữ rất thông minh, hiểu biết, dù có vẻ ẩn chứa nhiều tâm sự.
Chị Tuyết hạnh phúc bên người chồng Italy hơn mình 20 tuổi.
Thời điểm đó, chị Tuyết là mẹ đơn thân, một mình nuôi con gái sau cuộc hôn nhân đầu đổ vỡ. Chị khép lòng không muốn nghĩ tới chuyện yêu đương, tập trung làm việc chăm lo cho con. Chị không hề để ý tới người đàn ông nọ, dù cho sau đó khi về nước, anh vẫn liên tục nhắn tin, thể hiện sự quan tâm đến chị.
Khoảng nửa năm sau đó, Alessandro không ngừng hỏi thăm, gọi điện cho chị mỗi ngày. Sự kiên trì của anh cuối cùng cũng có kết quả. Chị dần mở lòng chia sẻ với anh nhiều chuyện trong cuộc sống. Điểm chung của hai con người từng ly hôn khiến họ thoải mái tâm sự với nhau nhiều điều. Nhưng khi đó, chị chỉ nghĩ đơn giản rằng nói chuyện với người chẳng mấy khi gặp mặt sẽ không sợ người ta soi xét hay đánh giá gì về mình. Chị chỉ coi anh như một người bạn tâm giao.
Đầu năm 2014, Alessandro rủ chị Tuyết sang Thái Lan du lịch. Đúng thời gian định nghỉ phép, nên bà mẹ trẻ quyết định rủ thêm vài người bạn đi cùng. Gặp lại sau thời gian khá dài, cả hai lúc đầu tỏ ra khá ngượng nghịu nhưng sau đó dần trở nên thân thiết. Sự quan tâm, chăm sóc ân cần của anh khiến trái tim đã lâu không rung động của chị đập rộn ràng. Anh không ngần ngại buộc lại dây giày hay luôn đi bên ngoài bảo vệ chị…
Tình cảm cả hai tiến triển nhanh sau chuyến du lịch đó. Chị Tuyết nhận thấy sự ấm áp, tin cậy và chân thành từ người đàn ông hơn mình nhiều tuổi. Sau đổ vỡ, chị nhận ra ngoại hình, tuổi tác, quốc tịch không phải vấn đề quan trọng. Điều cốt yếu là người ta có yêu thương mình thật lòng và muốn gắn bó lâu dài không. Alessandro khiến chị cảm nhận rất rõ điều này. Vì thế, chị dần mở lòng chấp nhận tình cảm từ anh, và cũng để cho mình một cơ hội được yêu thương lần nữa.
Vợ chồng chị Tuyết và con chung của hai người bé Stephan.
Vì muốn gặp bạn gái, Alessandro bay sang Việt Nam nhiều hơn mỗi khi rảnh, hay rủ chị Tuyết cùng đi công tác với anh quanh châu Á. “Mỗi lần sang, anh đều hỏi tôi cần mua đồ gì, gửi hình anh sẽ mua cho nhưng tôi chưa bao giờ làm thế. Tôi không muốn nhờ cậy anh điều gì, cũng không muốn bị mang tiếng lợi dụng bạn trai”, chị Tuyết nói. Trước đó, trong chuyến du lịch Thái Lan anh cũng yêu cầu để anh trả chi phí nhưng chị nhất quyết từ chối.
Sau này nghe chồng kể lại, chị mới biết đó chính là điều khiến Alessandro càng yêu, và trân trọng mình. Anh từng bị một số cô gái “đào mỏ” trước đó nên khi thấy chị cư xử vậy, anh rất bất ngờ và cảm thấy mình chọn đúng người.
Chị cũng cảm thấy ấm áp mỗi lần nhìn anh chơi với bé Na, con gái riêng của chị, vui vẻ và chân thành như đã thân thiết từ lâu. Na chẳng hiểu “bác Tây” nói gì nhưng vẫn luyên thuyên đủ thứ, nắm tay đi chơi khắp phố phường. Chị Tuyết chia sẻ đó là điều chị mong đợi nhất, vì chị luôn muốn tìm một người bố sẽ yêu thương bé, bù đắp cho con những thiếu hụt tình cảm bấy lâu nay.
Trong suốt thời gian hai năm yêu, chị Tuyết cũng không hề biết bạn trai giữ chức vụ giám đốc điều hành công ty máy bơm lớn ở Italy. Vì lúc đầu anh chỉ nói là nhân viên được công ty điều sang đi họp. Mãi sau này khi sang đó định cư, chị mới biết chức vụ của anh.
“Anh tin con người em, anh tin em không phải đến với anh vì vật chất. Và anh đã đúng”, Alessandro trả lời khi vợ hỏi tại sao không nói về thân phận của mình ngay từ đầu.
Vợ chồng chị thường xuyên có những chuyến đi dã ngoại với các con và bạn bè của bé.
Cả hai làm thủ tục đăng ký kết hôn năm 2016, và sang Italy định cư khi cậu con trai chung được vài tháng tuổi. Khoảng nửa năm sau đó, chị Tuyết tiếp tục đưa con gái riêng của mình sang sau khi hoàn tất thủ tục và được sự đồng ý từ chồng cũ.
Chị Tuyết chia sẻ cuộc sống nơi xứ người những ngày đầu rất khó khăn. Chị bị sốc vì cuộc sống ở đây khá yên ắng, không sôi động như Hà Nội. Chồng đi làm cả ngày nên một mình chị bận rộn với việc chăm hai bé, làm việc nhà. Khác biệt về ngôn ngữ cũng khiến chị gặp khó khăn khi ra đường, mua sắm… Sau vài tháng, vợ chồng chị quyết định thuê giúp việc chăm bé nhỏ, để chị và con gái lớn đi học tiếng Italy.
Biết vợ nhớ nhà, buồn vì không quen biết ai, mỗi cuối tuần, anh Alessandro lại đưa vợ và các con đi dã ngoại, thay đổi không khí. Bận là thế nhưng về nhà, anh vẫn giúp chị nấu nướng, chăm con.
“Anh ấy không phải là tuýp người lãng mạn, nhưng từng việc làm nhỏ của anh khiến tôi cảm thấy được yêu thương và trân trọng. Đã 5 năm bên nhau, ngày nào anh cũng nói ‘I love you’ và gọi tôi bằng tên gọi thân mật của hai đứa”, chị Tuyết chia sẻ.
Mộc Miên
Nguồn: VnExpress
Chưa có bình luận.