Thứ Hai, 28/12/2015 | 12:19

Bố đút một thìa, con chưa kịp nuốt thì bắt đầu ho và ói hết sạch cả mấy miếng bánh ăn được từ sáng. 

Bài viết dưới đây là trải nghiệm của anh Trần Văn Tập, 33 tuổi ở quận 12, TP HCM  khi nghỉ việc một ngày ở nhà chăm cậu con trai gần 3 tuổi bị ốm:

Hôm nay con sốt quá. Từ đêm qua, lúc biết con sốt, bố đã thấy lo lắng và thương con. Nhưng lúc đó con chỉ sốt nhẹ, hơn 38 độ C. Cặp nhiệt độ cho con xong, bố đã bớt lo lắng. Sáng nay, con vẫn chơi với bố như mọi ngày, có phần ít chạy nhảy hơn và hay làm nũng. Có lẽ do con thấy khó chịu và hơi mệt phải không? Sáng nay, chắc bố nấu cháo không được ngon lắm nên con lắc đầu ngay thìa cháo đầu tiên bố đút cho. Đúng rồi, bố nấu ăn vụng về lắm, nên vừa nhạt lại đặc sánh. Bố bắt đầu lo lắng vì không ăn con sẽ không uống thuốc được.

Thế rồi bố quyết định hai bố con mình sẽ đi chợ để nấu món thật ngon cho con. Mua được thịt và rau bó xôi, bố chế biến thật sạch và nêm nếm thật cẩn thận. Múc một thìa, bố nếm thử và thấy vừa ý hơn lúc sáng. Bố hồ hởi lấy ghế ăn và mở Youtube chương trình con thích nhưng con không chịu ngồi ghế và dường như không thích thú với món bố làm. Bố bế con vào lòng, xem youtube cùng con và phiên dịch những hình ảnh ngộ nghĩnh. Bố đút một thìa cho con, mặc dù con lắc đầu nhưng cũng chịu tiếp nhận thìa cháo đầu tiên. Chưa kịp nuốt, con bắt đầu ho và ói. Con ói hết sạch cả mấy miếng bánh con ăn được từ sáng. 

Một ngày ở nhà chăm con ốm của ông bố trẻ

Ảnh minh họa: Huffingtonpost.

Bố lo quá, biết làm sao đây? Bố gọi điện cho mẹ sau khi lau sạch và thay áo cho con. À, thì ra bố nấu cháo vẫn đặc quá. Bố nấu lại theo tư vấn của mẹ. Ngồi ôm con vào lòng vừa xem vừa nói chuyện với con về các nhân vật trong video, từ từ múc từng thìa cháo cho con. Con bắt đầu ăn ngon lành. Bố yên tâm được phần nào. Nhưng thành công của bố cũng chỉ dừng lại ở 1/4 chén cháo. Dẫu sao cũng có chút ít để con đỡ đói và uống thuốc.

Từ tối qua, thấy con nằm mơ nói lung tung, bố thấy lạ. Lúc cho con uống thuốc hạ sốt nhưng con không chịu. Hai bố con mình nói chuyện với nhau thế này:

– Bom: Bom uống rồi. Cô Đức cho uống mà.

– Bố: Vậy thôi. Bố lấy nước Bom uống nha.

– Bom: Không mà.

– Bố: Bố lấy nước mà. Bố đổ thuốc đi nè.

– Bom: Bố đã đổ đi đâu?

Thực sự là bố chưa đổ đi vì con đang sốt, bố phải cho con uống thuốc để hạ sốt. Con đã nói và hiểu được câu mang nghĩ bóng.

Lúc sau, mẹ về, thay ca cho bố để bố đi làm. Con đang ngủ. Sờ vào người thấy con nóng hơn. Lo quá. Đo nhiệt độ 39,5 độ C. Mẹ hỏi con uống thuốc chưa? Bố nói uống được 2 tiếng rồi. Nhưng bố chợt nhớ, lúc đi chợ ghé mua thuốc cho con, cô bán thuốc dặn uống kèm thuốc hạ sốt. Bố chưa cho con uống thuốc hạ sốt. Mẹ ôm con vào lòng rồi nói bố lấy thuốc cho con uống. Có mẹ, bố thấy tự tin hơn để chăm sóc con. Đúng là thiếu mẹ, bố con mình cũng khó khăn đấy.

Con nhanh khỏi bệnh nha. Tết dương lịch này bố không được nghỉ. Sau dịp lễ, bố sẽ xin nghỉ cho con đi chơi, Vịt nha.

Nguyễn Tập

Nguồn: VnExpress

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook