Ngay tại thời điểm đó, cô không cách nào cử động được từ phần cổ trở xuống, chỉ có thể nói với âm thanh yếu ớt: “Đau quá!” “Con ơi!”
Holly Gerlach là cô gái xinh đẹp đến từ Canada. Khi 26 tuổi, cô đã hạ sinh đứa con đầu lòng trong niềm vui sướng lần đầu được làm mẹ. Tuy vậy chỉ một vài tuần sau, một biến cố lớn đã xảy ra với cô.
Sinh con được vài tuần, cô Holly cảm thấy thân thể có dấu hiệu lạ, cổ đau nhức và chân không còn cảm giác. Cô liền đến bệnh viện kiểm tra, nhưng triệu chứng bệnh bất ngờ chuyển biến xấu, thân thể cô từ cổ trở xuống bị tê liệt phải nhập viện ngay lập tức.
Cuối cùng, cô được bác sĩ chẩn đoán mắc phải chứng Guillain-Barrésyndrome (một chứng rối loạn do hệ thống miễn dịch của cơ thể tấn công một phần hệ thần kinh ngoại biên). Những triệu chứng bệnh có thể gia tăng cho đến khi các cơ không còn sử dụng được nữa và người bệnh gần như liệt hoàn toàn – đây được coi là một trường hợp cấp cứu y khoa. Người bệnh thường được hỗ trợ thở bằng máy.
Ngay tại thời điểm đó, cô không cách nào cử động được từ phần cổ trở xuống, chỉ có thể nói với âm thanh yếu ớt: “Đau quá!” “Con ơi!”
Lúc đó vì quá đau đớn nên cô nghĩ để mặc cho chết đi, nhưng vì nghĩ đến đứa con mới sinh cô lại gắng gượng. Mỗi ngày cô đều nhìn ngắm con nhưng không thể chăm sóc, cô cảm thấy bản thân không xứng với thiên chức làm mẹ mà tan nát cõi lòng.
Những ý nghĩ này cứ giằng xé tâm can cô trong mấy tuần. Sau rất nhiều tuần phải nhờ đến sự trợ giúp của máy móc, một điều kỳ diệu đã xảy ra với cô: Có lần cô đã có thể tự hô hấp mà không cần dùng tới máy thở. Sau cùng, cô nghĩ không thể để bản thân gục ngã được nên đã tăng cường ý chí để có thể tự hô hấp, rồi dần dần tình trạng của cô cũng khá hơn và bắt đầu thấy cơ thể mình có chút cảm giác. Cô không khỏi xúc động mà cảm ơn Thượng Đế đã ban cho cô món quà quá lớn này.
Sau 70 ngày cố gắng, cô đã có thể chuyển ra khỏi phòng điều trị đặc biệt, nói được cả câu nguyên vẹn và ngồi xe lăn đi lại.
Holly chia sẻ rằng, chỉ cần nghĩ đến con gái bé nhỏ và người thân là cô không cho phép mình có một chút lười biếng, phải cố gắng tập luyện phục hồi chức năng. Cô thực hiện vật lý trị liệu hàng ngày, vận động tay và chân để tăng cường chức năng vận động của cơ.
Sau 87 ngày Holley đã có thể đứng lên được và sau 3 tháng cô đã có thể tự tay làm việc.
Holly đã bình phục phần thân dưới, sau khi trải qua 2 tuần tập đi cô đã có thể tự bước đi vào ngày thứ 94. Sau 126 ngày nỗ lực không ngừng nghỉ, cuối cùng cô đã có thể trở về nhà.
Cuộc sống của cô cũng chưa trở về quỹ đạo ngay lập tức. Cô phải học mọi thứ lại từ đầu, bao gồm việc học đánh răng, chải tóc, tập ăn bằng dĩa, và đi lại… Nhưng điều đó không có gì đáng kể so với những chuyện cô đã trải qua trong một năm vừa qua. Khi nhìn lại cô không khỏi kinh ngạc vì nghị lực tiềm ẩn của mình.
Holly chia sẻ: “Giờ tôi có thể tự tay chăm sóc con gái rồi. Thêm chút thời gian tập luyện nữa, tôi có thể cho con bú sữa và ăn uống. Tôi đã phải chờ 4 tháng mới có thể ôm con vào lòng, đã chờ đợi quá lâu…“
Hiện tại, Holly đã hồi phục hoàn toàn. Nhờ ý chí kiên cường cô đã thoát khỏi tình trạng bệnh liệt toàn thân. Nhìn con gái đáng yêu, cô cảm động nói nếu không có con gái và gia đình, cô cũng không có đủ nghị lực để thoát khỏi căn bệnh hiểm nghèo này và có lẽ là đã không còn sống đến hiện tại.
Cô chia sẻ câu chuyện của mình với hy vọng góp một tiếng nói cảm thông và khích lệ những người mắc phải bệnh hiểm nghèo hoặc gặp khó khăn trong cuộc sống hãy cố gắng vượt qua và đừng từ bỏ hy vọng.
Năm tháng đời người, mỗi một sinh mệnh đều không thoát khỏi những lúc thống khổ tưởng chừng không chịu đựng nổi. Nhưng có câu nói “tột cùng tất biến”, chỉ cần không buông bỏ hy vọng và vươn lên thì chúng ta hoàn toàn có thể vượt qua nỗi khổ ấy và xoay chuyển tình thế. Hãy luôn tự nhủ với lòng mình rằng, chỉ cần mỗi ngày cố gắng một chút, bạn sẽ hiều rõ đạo lý này.
Video câu chuyện của cô Holly
San San
Nguồn: ĐKN
Chưa có bình luận.