Với bố thì con gái bố hạnh phúc là bố hạnh phúc. Con lấy chồng cũng được mà không lấy cũng chẳng sao.
”Con kết hôn cũng được, độc thân cũng chẳng sao. Con gái bố hạnh phúc là được”. Tôi dám chắc chắn rằng các bạn sẽ rất bất ngờ với lối suy nghĩ của gia đình tôi. Bởi vì ngay bản thân tôi cũng cảm thấy bất ngờ. Để tôi kể cho các bạn nghe một câu chuyện.
Ảnh minh họa |
Một hôm về chơi với bố, bố hỏi tôi:
– Con có người yêu chưa Na?
– Dạ, bố định giục con lấy chồng đúng không ạ?
– Không, bố chẳng bao giờ giục.
– Thế sao bố mẹ hay hỏi chuyện con có người yêu chưa thế?
– À, bố hỏi thôi, hỏi để chia sẻ thôi, chứ bố chẳng cần con phải lấy chồng.
Tôi khựng lại, quay ra nhìn bố nói: Sao lại thế ạ, lỡ con không lấy chồng thật thì sao?
– Bố không thấy có cái nghiên cứu nào chứng minh rằng lấy chồng là chắc chắn sẽ hạnh phúc và người độc thân là người đau khổ hay cô độc cả. Với bố thì con gái bố hạnh phúc là bố hạnh phúc. Con lấy chồng cũng được mà không lấy cũng chẳng sao.
– Bố không sợ người đời nói này nói nọ ah?
– Người đời sống cho con, cho bố, cho gia đình này được ngày nào mà họ có quyền tham gia vào cuộc đời của con gái bố thế?
– Nhưng con rất bất ngờ đấy, con nghĩ rằng bố mẹ sẽ nói rằng nhất định con phải lấy chồng, có con, phải như thế mới là ổn định cuộc sống này nọ cơ.
– Không, đấy là bố mẹ người ta, chứ không phải bố. Ổn định cuộc sống là gì? Ổn định là khi con có đủ khả năng cân bằng và chịu trách nhiệm với cuộc sống của chính mình, tiêu đồng tiền con làm ra, sống một cuộc sống ý nghĩa và hạnh phúc. Không phải phụ thuộc tài chính vào bất cứ ai, có học thức, có sự nghiệp, có địa vị và cảm hứng sống, đấy mới là ổn định.
Bố muốn mỗi khi con ở bên ai, đến với ai, chăm sóc ai hay chỉ đơn giản là nấu bữa cơm cho ai là vì con muốn làm thế, con thích làm thế chứ không phải chỉ vì anh ta là chồng của con mà con phải làm thế. Còn đã lấy chồng thì phải là một người cực kỳ tâm đầu ý hợp, một người cực kỳ đàng hoàng quân tử còn không thì thôi, con không cần phải vội vàng và nhà này cũng không ai gây áp lực gì để con cần phải vội vàng cả.
Mẹ hai (tức người vợ hiện tại của bố tôi) từng nói với tôi rằng:
– Một gia đình tốt, một gia đình hoàn hảo là gì? Không phải là một gia đình thừa thãi về tiền bạc vật chất hay địa vị hơn người đâu con. Một gia đình tốt là một gia đình mà ở đó, mỗi thành viên trong gia đình đều được yêu thương, thấu hiểu, đồng cảm và tôn trọng nhau, một gia đình mà con có thể chia sẻ tất cả mọi thứ trong cuộc sống mà không cần phải e ngại bất kỳ điều gì cả. Một gia đình không có sự bảo thủ, ích kỷ và định kiến.
Tôi rất yêu gia đình mình, yêu từng thành viên, yêu cả sai lầm và cả những điều tốt đẹp của họ.
Phạm Ngọc Anh
Chưa có bình luận.