Thứ Tư, 09/03/2016 | 10:25

“Ngày nhỏ nhận thấy mình khác biệt với mẹ và các chị em, tôi cứ nghĩ là mình gene trội nên thế”, chị Trang (Hà Nội) kể.

Vào ngày 10/10/1974, bà Nguyễn Mai Hạnh, ở Quán Thánh, Ba Đình (Hà Nội) sinh con gái thứ ba tại nhà hộ sinh Ba Đình, ngõ Phan Huy Ích, nay là nhà hộ sinh số 12 Lê Trực. Hơn một tiếng sau sinh, con gái được nằm trong vòng tay mẹ. Bà Hạnh vẫn nhớ rõ khi nhận về thì thấy ở chân con là số 32, không trùng với số 33 ở tay bà. Gia đình bà đã đi tìm nhưng không thấy em bé nào có số 33. Khi hỏi bác sĩ thì được giải thích “Đi tắm nên bị mờ. Đây đúng là con chị”.

Cuộc sống 42 năm của người con gái bị trao nhầm ở bệnh viện

Chị Thu Trang (trái) và bà Mai Hạnh.

Người con khác số được bà Hạnh đưa về nhà nuôi và hết lòng yêu thương, chăm sóc. Vợ chồng bà đặt tên con là Tạ Thị Thu Trang. Tuy nhiên chứng kiến con lớn mỗi ngày một khác và linh cảm người mẹ cho bà biết Trang không phải con ruột mình. Trong khi đó hàng xóm, gia đình bên nội cũng nhận thấy điều này nên dị nghị bà Hạnh không chung thủy với chồng. May thay người chồng hiểu vợ nên gia đình vẫn êm ấm. Họ nhắc nhở nhau yêu thương Trang nhiều hơn nữa để bù đắp cho cô và hy vọng con gái họ ở một nơi nào đó cũng sẽ được yêu thương.

Năm chị Trang 20 tuổi, bà Hạnh đã làm xét nghiệm ADN lần đầu tiên và biết chị không cùng dòng máu với mình. Không muốn tin vào kết quả thô sơ thời đó, cách đây nửa năm bà lại xét nghiệm ADN lần nữa và kết quả lần này khẳng định họ không có quan hệ huyết thống. 

Bên trong cửa hàng ăn ở Quán Thánh (Hà Nội), chị Thu Trang cùng người chị gái đầu Thu Vân chia sẻ về câu chuyện gia đình đang tìm lại người con gái thất lạc 42 năm trước cho mẹ. Nhìn thoáng qua cũng dễ nhận ra chị Vân và chị Trang không có điểm nào tương đồng. Trong khi chị Vân giống mẹ và gia đình mình đều có vóc người vừa phải, khuôn mặt tròn, chân tay nhỏ, thanh mảnh thì chị Trang mặt dài, chiều cao hơn hẳn, tay chân to và thô hơn. 

Cuộc sống 42 năm của người con gái bị trao nhầm ở bệnh viện

Bà Mai Hạnh, chị Thu Trang và con gái chị.

Chị Trang kể chị biết được sự thật này vào buổi chiều ngày 10/10 năm ngoái, đúng sinh nhật 41 tuổi. Bữa ấy có hai mẹ con ở nhà, bà Hạnh đã lấy hết can đảm nói ra bí mật giữ mấy chục năm qua. “Mẹ tôi khóc nói ‘Mẹ xin lỗi đã giấu con. Mẹ sợ nói ra sẽ mất con. Giờ con đã làm mẹ, con sẽ hiểu cho mẹ. Xin hãy minh oan cho mẹ, xin hãy tìm lại con gái cho mẹ…'”, nhớ lại buổi nói chuyện đó cả trăm lần thì cả trăm lần chị Trang đều khóc.

Ban đầu chị Trang vô cùng sốc và giận mẹ vì giấu sự việc đến ngày hôm nay, nhưng sau khi suy nghĩ thoáng chị càng thương mẹ mình hơn. “Trong 4 anh chị em, bố mẹ yêu thương tôi nhất. Thời nhỏ tôi cần gì, dù bố mẹ không mấy dư dả cũng đều mua cho tôi. Đôi lúc anh chị em tranh cãi, bố mẹ cũng đứng về phe tôi. Sau này khi lập gia đình, kinh tế tôi cũng kém nhất so với các anh chị em. Đến tận bây giờ, mẹ vẫn đứng ra hỗ trợ tôi, quan tâm tôi đến cả giấc ngủ”, chị Trang không cầm được nước mắt kể.

Xâu chuỗi lại sự việc, chị Trang cũng thấy đúng là trong bốn anh em, chỉ riêng mình có khuôn mặt khác biệt. “Ngày nhỏ, nhiều lần tôi nghe thấy hàng xóm, bạn bè hay họ hàng bàn tán mẹ tôi không chung thủy với bố, tôi không phải là con của bố mẹ. Mỗi lần về hỏi, mẹ đều bảo ‘con giống các dì’. Mà đúng là tôi có nét giống một dì mình thật”, chị nói.

“Một lần nhà tôi về nội ăn giỗ. Có người chị họ trêu tôi ‘Sao em không giống ai thế’, thì bác tôi nói ‘Nó giống ông hàng xóm’. Mẹ tôi nghe được đã tấm tức khóc và dắt tôi bỏ về luôn”, chị Trang nhớ lại. Chính vì tình yêu của bố mẹ và các anh chị em dành cho chị quá lớn mà lúc đầu mới biết chị khó tin đây là thật.

Cuộc sống 42 năm của người con gái bị trao nhầm ở bệnh viện

Chị Thu Trang (khoanh đỏ) cùng với 3 người con đẻ của bà Hạnh.

Ngồi cạnh chị Trang, chị Thu Vân nắm tay em, đôi lúc cũng không cầm được nước mắt. Cách đây 6 tháng, khi nhận kết quả ADN, bà Hạnh đã cho chị biết tin này đầu tiên. “Lúc mẹ nói ra, tôi bất ngờ nhưng không sốc, chắc vì ngày nhỏ chúng tôi đã được nghe hàng xóm nói ra, nói vào nhiều”, chị Vân cho hay.

Cũng theo chị Vân, thời điểm có xác nhận chính thức này, mẹ chị đã buồn, khóc và sức khỏe rất suy sụp. Chị động viên mẹ và hai người cùng tìm cách hợp lý nhất để chị Trang không bị sốc. “Dì Trang có cá tính mạnh mẽ nhất trong nhà, nên chúng tôi cũng e ngại. May là dì ấy tiếp nhận chuyện này. Từ sau khi nói ra, mẹ tôi cũng thoải mái tư tưởng hơn. Tình cảm của các anh chị em tôi, của dì Trang với mẹ vẫn thân thiết như bình thường, không có gì ngăn cách”, người phụ nữ 45 tuổi bộc bạch.

Từ khi sự thật được tiết lộ đến nay hơn 5 tháng, gia đình bà Hạnh đã tìm đến nhà hộ sinh, với ý định lần theo các gia đình sinh con vào ngày mùng 8 đến mùng 10 tháng 10 năm đó. Tuy nhiên hồ sơ đã quá lâu và không được giúp đỡ. Họ cũng đến ủy ban nhân dân quận, xem lại giấy khai sinh và lên Sở y tế nhưng cũng bị từ chối vì lý do tương tự. Gia đình bà Hạnh chỉ còn biết cách đăng thông tin lên trang tìm người thân thất lạc, nhưng vẫn không có phản hồi nào.

Cuộc sống 42 năm của người con gái bị trao nhầm ở bệnh viện

Chị Thu Trang và chị Thu Vân.

Mới đây nhất, một người cháu trong gia đình đăng nội dung lên mạng xã hội và nhanh chóng được báo chí vào cuộc. Tuy nhiên theo chị Vân, đến nay vẫn chưa có manh mối nào của em gái ruột chị.

“Mẹ tôi nói vào ngày hôm đó có chưa đầy 10 bé được sinh ra và đều là người trong quận Ba Đình này cả. Có thể, em gái tôi đang sống xung quanh đây mà chúng tôi chưa có duyên gặp mặt. Hy vọng may mắn sẽ mỉm cười với gia đình chúng tôi”, chị Vân nói.

Hiện tại sau khi nói ra được bí mật này, bà Hạnh cũng thoải mái tư tưởng. Bà đang đi nước ngoài chơi với con cháu. Chị Trang cũng được chồng và các con động viên và muốn giúp chị tìm lại được gốc gác của mình. Người phụ nữ có 3 con bày tỏ: “Tôi rất muốn minh oan cho mẹ, muốn tìm con gái cho mẹ. Tôi cũng muốn tìm lại bố mẹ đẻ mình. Hy vọng họ vẫn còn sống, để tôi có thể báo hiếu”.

Phan Dương

Nguồn: VnExpress

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook