Thứ Hai, 28/12/2015 | 12:00

Nhìn lại khoảng thời gian hơn hai năm dây dưa trong cuộc chiến giành quyền nuôi con và phân chia tài sản với chồng, chị Xuân Thúy thấy nó đúng là cơn ác mộng kinh khủng nhất đời chị.

Nhận tờ quyết định chấp thuận cho ly hôn từ tay cô thư ký tòa án, chị Xuân Thúy Q.Tân Phú, Tp.HCM cảm thấy cứ như mình vừa được giải thoát khỏi lời nguyền bất hạnh. Tất cả những gánh nặng phiền muộn, uất ức, cái gánh nặng mà chị đã cố gắng mang vác để nhà cửa vẹn toàn, con có cha, vợ có chồng như bao gia đình bình thường khác… giờ đã được gột rửa sạch sẽ.

Cơn ác mộng của cuộc chiến giành quyền nuôi con

Ảnh minh họa

Ngược trở về quá khứ đau buồn

Trong một lần tham gia khóa học ngoại khóa tiếng Anh, Xuân Thúy và Mạnh Thắng đã có dịp làm quen với nhau. Khi đó Xuân Thúy đang là sinh viên năm cuối trường Kinh tế còn Mạnh Thắng đã là một doanh nhân thành đạt. Qua dư luận, Xuân Thúy biết Mạnh Thắng có tiếng rất đào hoa, thay người tình như thay áo. Nhưng tự tin với nhan sắc và bản lĩnh của mình, Xuân Thúy luôn nghĩ: mình sẽ chinh phục được anh ấy.

Sau ngày cưới, Thúy trở thành giám đốc tài chính trong công ty của chồng. Với năng lực và sự tháo vát của mình, chị nhanh chóng giúp chồng xốc lại công ty, đưa nó ngày càng chuyên nghiệp và phát triển bài bản hơn. Từ một văn phòng ở Sài Gòn, sau ngày cưới được một năm, công ty của vợ chồng Thúy- Thắng đã mở thêm chi nhánh ngoài Hà Nội, doanh số công ty không ngừng tăng theo cấp số nhân. Ai gặp vợ chồng họ trong thời gian đó cũng khen Thắng quá tốt phước mới cưới được vợ giỏi như Thúy.

Nhìn công ty ngày một phát triển, Thắng cũng thể hiện sự biết ơn vợ nhưng bản tính đào hoa trong anh vẫn chưa bao giờ ngủ yên. Càng ngày anh càng đi sớm về khuya và mật độ các em trẻ đẹp vây quanh ngày cũng nhiều và lộ liễu hơn. Thúy biết chuyện, vặn hỏi thì anh chối biến cho đó là giao tế làm ăn và anh mua chuộc lòng tin của vợ bằng những món nữ trang đắt tiền.

Dù âm thầm cảm nhận được sự thay đổi của chồng, nhưng Thúy luôn trấn an mình là Thắng vẫn yêu chỉ mình chị vì “Gái có công chồng không phụ”! Nhưng chỉ một thời gian sau, chính mắt chị thấy cảnh anh đưa người tình mới vào khách sạn thuê phòng như thế nào.

Cuộc hành trình đơn độc

Sau lần bị vợ bắt gặp mình đang ăn vụng đó, Thắng van xin sự tha thứ và hứa thay đổi. Thúy đành nuốt hận cho qua. Nhưng chỉ vài tháng sau, Thắng lại ngựa quen đường cũ.

Quá mệt mỏi với thói trăng hoa của chồng, Thúy đành một mình nộp đơn ra tòa ly hôn, chị đã phải cắn răng chấp nhận một thực tế rằng con chị sẽ không có cha. Đắn đo và suy nghĩ, giữa một bên là những quyền lợi của một người vợ bị đánh cắp và một bên là quyền lợi của một đứa trẻ thiếu vắng cha, chị đã chọn quyền lợi cho mình để bắt đầu một cuộc hành trình mới. Cuộc hành trình mà chị đóng hai vai trò vừa là cha vừa là mẹ.

Nộp đơn ly hôn lên tòa, chị đã vấp phải phản ứng quyết liệt từ chồng từ chuyện phải chia tài sản đến quyền nuôi con. Ngọt nhạt làm lành với vợ không được, Thắng liền giở ngón hăm dọa, tìm mọi cách để cản ngăn không cho chị ly hôn. Việc đó kéo dài trong nhiều tháng khiến chị suy sụp tinh thần. Anh đã dùng con làm “vũ khí” để uy hiếp tinh thần vợ, khi rỉ rả vào tai con rằng chị sẽ bỏ con mãi mãi, rằng chị có bồ mới và không thương con nữa. Thậm chí anh còn dùng vũ lực khi sẵn sàng đánh, bạt tai… chị, khi nổi cơn xung thiên.

Những thủ tục tòa gửi cho Thắng đều bị anh xé nát, hoặc tránh né bằng cách đổi số điện thoại để chị và cơ quan pháp luật không liên lạc được hòng kéo dài thời gian ly hôn. Những lần tòa gửi thư mời chị và chồng lên xử, chị âm thầm một mình lên rồi ngồi chờ, rồi lại ra về vì chồng không có mặt để giải quyết.

Chị cũng chỉ dám nói cho gia đình nghe qua lý do, mà không nói rõ ngày giờ tòa xét xử để mọi người khỏi lo lắng. Còn với con thì chị tuyệt nhiên không bao giờ tiết lộ. Nhưng thỉnh thoảng khi con hỏi chị về vấn đề ly hôn và cuộc sống sau này, chị chỉ cười xòa xoa đầu con và đánh lạc hướng nó qua chuyện khác. Vì chị sợ, sợ sẽ làm con tổn thương khi nó chưa có ý thức để nhận biết đâu là nguyên nhân, đâu là cái giá của sự đánh đổi.

Sau những tháng ngày giằng co trong mệt mỏi, cuối cùng Thúy cũng được tòa xử cho ly hôn. Cũng giống như tờ giấy kết hôn được xé bỏ, những gì đã trải qua trong cuộc sống vợ chồng là những vết sẹo chằng chịt dọc ngang trong tim và trên da thịt Xuân Thúy. Nó không còn làm chị phải đau đớn hay bứt rứt nữa, mà nó làm xấu đi cái nhìn của chị với những người đàn ông mà chị đã gặp hoặc chưa gặp. Chị không còn tin vào tình yêu.

Cánh cửa tòa án khép lại. Chị bước đi mà chẳng muốn nhìn lại những năm tháng đã vụt qua của cuộc đời chị.

Hồng Anh (Ghi lại)

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook