Thứ Tư, 22/11/2017 | 16:30

Khi về với phòng ngủ, mọi tấm mặt nạ dường như đã được lột xuống, không còn cảnh chị gối đầu lên tay anh, ôm anh và ngủ cả đêm mà là mỗi người quay đi một hướng, hoặc anh sẽ trải nệm nằm dưới nền.

Bức tranh thật nhất về hôn nhân

Người ta vẫn nói muốn đo hạnh phúc của một cặp đôi, đừng nhìn vào ánh mắt, nụ cười họ trao nhau trước đám đông, mà hãy nghe lời kể của chiếc giường, cái gối. Cuộc sống hôn nhân của vợ chồng chị Trần Tuyết Hoa, Q.1, Tp.HCM đúng như những lời tám trên. 3 năm qua, anh chị đã giao ước với nhau là luôn phải tỏ ra gần gũi, yêu thương nhau trước mặt mọi người, để không ảnh hưởng tới hai đứa con và cũng là vì vị trí của anh chị ngoài xã hội.

Nhưng khi vào phòng ngủ, lúc chỉ còn 2 người thì chiếc mặt nạ của họ được tháo ra. Anh ôm chiếc laptop, chị nhắn tin bằng smatphone hoặc nhìn vào tivi. Trong căn phòng ấy đã không còn cảnh chị gối đầu lên tay anh, ôm anh và ngủ cả đêm mà là mỗi người quay đi một hướng, hoặc anh sẽ trải nệm nằm dưới nền.

Bức tranh hiện tại đã trái ngược hoàn toàn với hạnh phúc của họ thuở ban đầu. 8 năm đầu hôn nhân, họ thực sự vui vẻ như những gì người ngoài thấy: Hai vợ chồng đều đẹp, đều du học ở Anh về, thu nhập tính theo tiền đô, con gái trước, con trai sau, mỗi cuối tuần hai vợ chồng vẫn hẹn hò cà phê riêng với nhau, nhìn họ lúc nào cũng yêu đời…

Thuở ấy, chị Hoa thủ thỉ với cô bạn thân rằng: “Tao không ghét chi mẹ chồng mà chỉ ngại với bà ấy, vì hầu như sáng nào tao cũng thay gas giường. Bà thì thật thà lại còn lạc hậu nên cứ hỏi sao con cẩn thận, hay thay ga chi cho mệt. Trời ơi, không lẽ bảo với mẹ chồng là khi nào con ít thay ga tức là vợ chồng con đã lạnh lùng với nhau hơn. Hai vợ chồng cứ nhìn nhau khúc khích cười”.

Mọi sự thay đổi kể từ hôm chồng chị Hoa nhìn thấy vợ cà phê, tươi cười với “người cũ”. Anh đùng đùng xuất hiện, đập vỡ chiếc cốc trên bàn khiến chị vừa xấu hổ, vừa sợ hãi. Anh chỉ trích chị là gian dối, lăng loan và không cho chị giải thích. Vẫn biết chồng có tính hay ghen từ xưa, nhưng chị Hoa không thể ngờ được rằng anh phản ứng mạnh đến vậy.

Mọi chuyện có lẽ sẽ nguôi ngoai dần nếu không có việc chính người cũ của chị Hoa là đối thủ cạnh tranh và đã thắng chồng chị. Anh cay cú rồi lại đổ lỗi, nghi kỵ chị. Rồi chuyện nhỏ xé ra to, chuyện hậm hực này kéo theo hiểu lầm kia mà không thể giải quyết rõ ràng nên mối quan hệ giữa vợ chồng chị căng thẳng dần.

Đã 3 năm qua chị Hoa sống bên chồng như một diễn viên kịch. Tâm lý chị nặng nề nhưng vẫn nghĩ vì chồng quá yêu mình nên ghen mù quáng, vì nghĩ anh mệt mỏi với công việc, vì những đứa trẻ nên chị chịu đựng. Nhưng gần đây, chị phát hiện trong cặp chồng có hộp bao cao su dùng dở. Như giọt nước tràn ly, chị đề nghị ly hôn và chị gào thét phòng, bao ấm ức đùng đùng tuôn trào.

Bố mẹ chồng chị ngỡ ngàng. Chị nói trong nước mắt trước khi ra khỏi nhà: “Thực sự hạnh phúc của chúng con đã chấm hết từ 3 năm trước rồi. Mẹ hãy nhìn vào phòng ngủ của tụi con đi. Con xin lỗi, con không thể cố gắng được nữa”.

Chuyện kể ở phòng ngủ- thực tế phũ phàng

Ảnh minh họa

Không ngủ chung, mình sẽ hạnh phúc hơn

“Chúc anh ngủ ngon, em sang với con nhé” – chị Nguyệt nói với chồng rồi nhéo mắt. “Ừ, chúc em và con ngủ ngon” – chồng chị đáp lại bằng vẻ mặt mắc cỡ. Đó là đoạn đối thoại ngắn của anh chị sau khi đã thống nhất “mình ngủ riêng nhé, kẻo vợ chồng stress với nhau làm tổn hại hôn nhân”.

“Sự chia ly” này không phải vì anh chị giận dỗi, không còn thương nhau mà từ tật ngủ ngáy của anh. Anh có tật ngáy từ khi còn thanh niên nhưng tần suất chỉ thỉnh thoảng vào lúc anh mệt, khi anh uống say. Nhưng gần năm trở lại đây, anh tăng cân nhanh chóng, tật ngủ ngáy trở nên phiền phức hơn nhiều. Anh cứ nằm xuống là “kéo bễ” đến sáng. Chị Nguyệt đã tìm mọi cách giúp chồng từ việc dùng mẹo, tát vào má anh khi ngáy nhưng không hiệu quả. Anh đã đi khám bác sĩ, đã cố gắng thể dục giảm cân để giảm ngáy nhưng cũng không hiệu quả.

Chị Nguyệt lại thuốc tuýp người tỉnh ngủ, chỉ cần âm thanh nhỏ là chị tỉnh giấc. Càng lớn tuổi, chị càng tỉnh. Vì thế tiếng ngáy của anh thường xuyên làm chị mất ngủ. Có hôm chị bật dậy, nhìn sang chồng chỉ biết nhăn nhó. Tình trạng mất ngủ kéo dài khiến chị stress, mắt trũng sâu, làm việc giảm sút.

Có buổi sáng thức dậy, anh thấy chị ngồi trầm tư ở cửa, anh rầu rĩ “Lại tại anh ngáy à. Có lẽ lúc ấy em muốn đạp anh xuống giường lắm nhỉ”. Chị ủ ê “Vâng, em thấy bực mình lắm”. Nhìn thấy mối đe dọa hôn nên dù rất buồn, anh chị vẫn thống nhất chuyện ngủ riêng.

Con gái lớn thấy mẹ sang ngủ cùng nên thắc mắc: Bố mẹ không yêu nhau nữa à, sao mẹ không ngủ cùng bố nữa. Chị cười: “Không bố mẹ vẫn yêu nhau, lớn lên con sẽ hiểu. Yêu nhau không nhất thiết phải luôn ngủ cùng nhau”.

Hớ hênh vì phòng ngủ thiếu cách âm

Buổi sáng thứ 3 ở nhà chồng, chị Trần Thanh Hoa, Gò Vấp, Tp.HCM đỏ mặt vì thấy chị chồng xui nhỏ vào tai “Nhà mình chật chội nên mọi âm thanh đều nghe thấy hết đó”. Biết nhà chồng chật chội, các phòng san sát nhau với bức tường mỏng nên mỗi lần nói gì với chồng, chị Hoa đều thì thầm. Ngay cả lúc vợ chồng quan hệ, anh chị cũng cố để những âm thanh nhỏ nhất. Mặc dù điều đó khiến anh chị không thoải mái nhưng chỉ còn tặc lưỡi biết làm sao bây giờ.

Từ sau hôm nghe chị chồng nói thế, chị Hoa bỗng nảy sinh tâm lý dè chừng, ngại ngùng, không thoải mái khi về phòng ngủ. Nhiều lần, hai vợ chồng đang gần gũi, chị bỗng giật mình vì hình dung mọi người đang theo dõi chị. Thỉnh thoảng chị giật mình vì tiếng động ở gần như là có ai gõ cửa bên ngoài.

Không những thế chị còn thường xuyên tỉnh giữa giấc vì nghe tiếng con của chị chồng khóc, tiếng loẹt quẹt của bố mẹ chồng dậy đi vệ sinh giữa khuya, tiếng nước xả trong bồn cầu. Buổi sáng thì 5h chị đã không ngủ được nữa vì bố mẹ chồng dạy sớm. Không thể tiếp tục, chị đã bàn với chồng làm hệ thống cách âm cho ngôi nhà. Tất nhiên với số tiền bỏ ra không ít, anh chị cũng phải mất cả tuần dò ý, lựa lời với bố mẹ chồng. Từ ngày đầu tư làm cách âm xong, chị mới thấy phòng ngủ thực sự là chống riêng tư của vợ chồng, đúng là nơi nghỉ ngơi của chị.

Theo tạp chí Sống Khỏe

 

 

 

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook