Thứ Năm, 14/01/2016 | 11:01

Cuộc sống quá ngắn để sáng nào cũng cãi cọ chiếc váy mùa hè không hợp với ngày tuyết rơi, tôi quyết định để các con nhìn thấy hậu quả.

Meredith Land là một cây bút tự do, từng viết nhiều bài cho các trang như: Time, Brain, Mother, The Rumpus, Scary Mommy… Dưới đây là bài viết của cô đăng trên trang She Knows nói về cách dạy con tự lập trong việc chọn quần áo phù hợp với thời tiết. Meredith Land đang sống ở thành phố Seattle (thuộc bang Washington, Mỹ), nơi có nhiệt độ trung bình trong mùa đông là 4,4 độ C.

Khi lên 2 tuổi, hai cô con gái song sinh của tôi bắt đầu có ý kiến riêng về việc chúng nên ăn mặc thế nào. Những bé gái song sinh thường rất kén chọn. Điều này thậm chí vẫn đúng cho tới tận thời điểm này, khi hai con tôi đã lên 8 tuổi. Những cuộc tranh cãi to tiếng nhất giữa tôi và con gái thường xoay quanh việc nên mặc quần áo nào vào mùa đông. Cho đến một ngày tôi nhận ra rằng điều đó không còn cần thiết nữa.

Khi con cái bạn còn là những đứa bé, bạn có thể mặc lên người chúng bất cứ thứ gì mà bạn cho là hợp lý. Thậm chí việc vẽ lên mặt chúng những bộ ria mép lạ mắt cũng không khiến bạn bị ai lên án cả. Khi con bạn còn nhỏ, bạn có trách nhiệm đảm bảo rằng chúng được giữ ấm vào mùa đông.

Sau này, khi chúng đã trở thành những cô bé lên 2, lên 3 ương bướng, bạn vẫn có thể dỗ dành chúng bằng những lời lẽ ngọt ngào. Nhưng một khi con bạn đã bước sang tuổi thứ 4 trở lên, mọi chuyện không còn dễ dàng như vậy nữa. Đó là lúc chúng cần phải bắt đầu học đưa ra những quyết định và lựa chọn của riêng mình, cho dù là những lựa chọn có thể mang tới hậu quả.

Con gái tôi lúc nào cũng cảm thấy nóng nực trong người. Tôi luôn tin rằng khi lớn lên, chúng sẽ bỏ lại tôi ở lại dưới bầu trời Seattle lạnh lẽo, xám xịt này để chuyển tới California, nơi chúng có thể thoải mái mặc áo ba lỗ và diện quần soóc ngắn.

Bà mẹ không ép con mặc quần áo ấm giữa tiết trời 4 độ C

Ảnh: Mamasmiles.

Ban đầu, giữa chúng tôi đã nổ ra những cuộc tranh cãi lớn về việc các cô con gái của tôi nên hay không nên mặc áo khoác, đội một chiếc mũ hoặc đeo một đôi găng tay. Những buổi sáng của chúng tôi thực sự rất căng thẳng bởi các con tôi đều rất cứng đầu, ương bướng. Còn tôi thì luôn nghĩ rằng với tư cách là mẹ của chúng, tôi cần chắc chắn rằng các con mình ăn mặc phù hợp với thời tiết.

Tôi từng nghĩ đó là một trong những nhiệm vụ cơ bản của bậc làm cha làm mẹ. Nhưng trải qua những cuộc tranh cãi không có hồi kết với các con của mình, tôi quyết định để mọi thứ diễn ra tự nhiên.

Cuộc sống của bạn quá ngắn ngủi để dành mỗi sáng cho việc cãi cọ với các con bạn rằng chiếc váy mùa hè không hợp chút nào với một ngày tuyết rơi lạnh lẽo thế kia. Tôi quyết định rằng thay vì tranh cãi, hãy để các con tôi nhìn thấy hậu quả một cách tự nhiên. Thay vì ra lệnh với tư cách của người mẹ, tôi trở thành cố vấn của chúng.

“Hôm nay, con muốn mặc gì?”

“Áo ba lỗ và quần xà cạp ạ!”

“Được. Nhưng con nên biết là ngoài kia rất lạnh. Con nên bước ra ngoài hiên để xem trời lạnh ra sao”

“Vâng, con thử rồi. Con ổn mà”.

“Tốt thôi. Mẹ chỉ khuyên con nên mặc quần áo ấm hơn. Con hoàn toàn có quyền lựa chọn mặc đồ gì”.

Cuộc sống đã trở nên tốt đẹp hơn rất nhiều. Đôi khi, chỉ cần tôi không to tiếng với các con của mình, chúng sẽ tự nhận ra được mình cần phải làm điều gì. Chúng sẽ nói với tôi những câu kiểu như: “À, mẹ biết không? Con nghĩa rằng con sẽ mặc thêm áo khoác đấy!”.

Lần sau, nếu các con của tôi ăn mặc phong phanh và phải chịu rét tím người, xin thú thực với các bạn rằng tôi sẽ cảm thấy rất vui vẻ là đằng khác. Khi ấy tôi hoàn toàn có thể nói với các con mình một cách tự tin rằng: “Con thấy đấy. Mẹ đã dặn kĩ là phải giữ ấm rồi mà!”.

Dĩ nhiên, không bao giờ tôi để lũ trẻ bị cảm lạnh, tê cóng. Nhưng để chúng hiểu ra lý lẽ, đôi khi chúng ta cần phải buộc chúng phải trải qua những thử thách, buộc chúng phải thốt lên rằng: “Ôi, thật là tệ. Lần sau con sẽ mặc ấm hơn”.

Con gái tôi hiện vẫn ra ngoài trong những bộ quần áo mỏng manh dưới thời tiết lạnh. Nhưng đó là cơ thể của chúng. Chúng đủ thông minh để biết cách mặc quần áo vừa hợp mốt, vừa hợp thời tiết. Vì thế, tôi đã để cho những cô con gái “máu nóng” của mình làm những điều khiến chúng cảm thấy hài lòng (đương nhiên là với sự khuyên nhủ của tôi). Chúng tôi đã trở nên hạnh phúc hơn rất nhiều.

Tôi không thể áp đặt lên các con của mình bởi đơn giản tôi không phải là chúng. Và việc lựa quần áo này mới chỉ là một trong chuỗi những lựa chọn của các con sau này sẽ còn khiến tôi không tài nào hiểu nổi. Tôi tự cho rằng đây là sự chuẩn bị tâm lý cần thiết cho mình khi đối diện với những hình xăm ở cổ của chúng vào độ tuổi teen.

Minh Phương

Nguồn: VnExpress

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook