Trong túp lều dựng tạm sặc mùi nước xịt phòng, Ngân nằm thoi thóp, người chỉ còn da bọc xương, khối u tràn ra trám cả miệng, kéo dài xuống cổ, thỉnh thoảng lại rỉ nước vàng đục.
Chị Nguyễn Thị Hồng (SN 1979) và anh Trần Đức Huế (SN 1973) ở thôn Trường Sơn, xã Phù Hóa, huyện Quảng Trạch (Quảng Bình) đến với nhau trong hoàn cảnh khốn khó.
5 năm chung sống, anh chị đã sinh được hai con gái, cháu Trần Thị Kim Liên (SN 2004) và cháu Trần Thị Kim Ngân (SN 2006), hai con chăm ngoan, học giỏi là niềm động viên lớn của gia đình. Hằng ngày ngoài làm 3 sào ruộng, hai vợ chồng còn đi làm thuê làm mướn để nuôi hai con và bố mẹ già.
Căn nhà xập xệ của ba mẹ con chị Hồng
Tai họa ập xuống gia đình nhỏ khi vào năm 2009, anh Huế phát hiện mình bị ung thư hạch. Gia đình cũng cố vay mượn đưa anh đi chữa trị, từ bệnh viện này đến bệnh viện khác nhưng sau khi phát bệnh anh chỉ sống vỏn vẹn 3 tháng, chị Hồng đau đớn nhớ lại.
Sau khi anh mất, ba mẹ con chị vẫn sống cùng nhà với ông bà nội. Chị tiếp tục đi làm thuê làm mướn gồng gắng nuôi con, thương mẹ, cả Liên và Ngân đều cố học thật giỏi.
Biết mẹ con chị khổ nên xã cho một con bò, chị nuôi bò mẹ đẻ được một con bò con rồi bán nó được 10 triệu để trả nợ tiền vay anh đi bệnh viện. Tiền nợ mới trả được một phần nhỏ thì cả gia đình đau đớn khi phát hiện ra Ngân cũng bị bệnh ung thư.
“Đầu năm 2016, trong chân răng của Ngân bị nổi lên một cục u bằng hạt ngô, rất cứng nên gia đình đưa cháu đi thẳng ra bệnh viện K khám. Lúc đưa đi tôi chỉ cầu mong những lo lắng của gia đình không phải là sự thật, khi bác sĩ thông báo cháu bị ung thư hàm dưới, phải mổ phẫu thuật làm tôi như chết đi lần nữa”, chị Hồng kể tiếp.
Ngân phải nhập viện phẫu thuật và điều trị 3 tháng thì được bác sĩ cho về và dặn tái khám theo lịch. Thấy con nhanh nhẹn vui vẻ chị vừa mừng vừa lo, đến đầu năm nay, bệnh của cháu bị tái phát, lần này khối u phát triển quá nhanh nên bác sĩ yêu cầu chuyển viện tiếp tục theo dõi. Vì không có tiền theo tiếp nên chị phải xin cho con về nhà.
Khối u quái ác tràn ra khỏi miệng khiến bé Ngân đau đớn
Được một thời gian thì cháu không còn cười nói, cũng không ngồi nhiều được mà phải nằm vì khối u trồi ra cả miệng, kéo mặt nặng xuống, rất đau đớn. Cháu cũng không ăn uống được gì nên người cứ gầy rộc đi rất nhanh.
“Một hộp sữa nhỏ cháu cũng phải uống ba bốn lần mới hết, giờ khối u càng ngày càng to, toác ra dưới cằm, nước từ miệng cháu và cả khối u cứ rỉ ra nhưng sờ vào vẫn rất cứng”, chị Hồng ngậm ngùi.
Sau anh Huế còn một em trai út, lúc chồng mới mất cả ba mẹ con chị vẫn ở trong nhà ông bà nội. “Từ khi chú út lấy vợ, ông bà cho ba mẹ con một miếng đất nhỏ, Ngân rất thích có nhà riêng nên tôi đã nhờ anh em họ hàng dựng tạm cho ba mẹ con một chiếc lều ở tạm”, chị Hồng cho hay.
Chị Hồng rơi nước mắt khi nghĩ đến số phận bất hạnh của con
Căn lều nhỏ chỉ có một cái bàn nhựa để khách ngồi, một chiếc giường của mấy mẹ con nằm, một bàn học bằng gỗ sách vở ngăn nắp, trên đó đựng đầy những con thú bông. Nhìn bàn học, chị tiếc nuối vì thương con vốn chăm học, năm nào cũng được học sinh giỏi nhưng có thể không bao giờ đến trường được nữa.
Thấy con đau đớn, quằn quại chịu đựng, chị Hồng không cầm lòng, muốn dắt díu con vào Bệnh viện Trung ương Huế tìm cơ hội sống. Thế nhưng hiện giờ cả số nợ vay để chữa bệnh cho chồng và con gái đã lên đến xấp xỉ 150 triệu đồng, khó lòng vay mượn ai được nữa, chị lâm vào cảnh bế tắc cùng cực.
Bước chân ra về, mùi nước xịt phòng cứ ám theo chúng tôi, xộc lên mũi làm lòng người nghẹn thắt. Chị Hồng bảo, chị dùng nước xịt để giảm bớt mùi bệnh tật trong căn nhà tạm bợ. Mùi có thể bớt, nhưng còn số phận mong manh của Ngân chưa biết sẽ ra sao?
video: Người đàn ông 30 năm hát cho bệnh nhân nghe để xoa dịu nỗi lo lắng của họ
Theo VietnamNet
Xem thêm
Nguồn: ĐKN
Chưa có bình luận.