Thứ Hai, 11/07/2016 | 13:00

Nguyễn Thị Trang- (xóm 6 xã Cẩm Hưng, Cẩm Xuyên, Hà Tĩnh) nay vừa tròn tuổi đôi mươi và đó cũng là quãng thời gian khối u quái ác trên mặt đeo đẳng cuộc đời cô. Khối u đang “ăn” dần khiến một mặt phía bên phải của Trang biến dạng. Gia đình đã ra Hà Nội, vào Sài Gòn trên dưới 20 lần để chạy chữa cho em nhưng khối u không những không thuyên giảm mà ngày càng lan ra. Sự học dở dang, nỗi đau cấu xé từng ngày, người đời kỳ thị… đã khiến Trang hết sức đau đớn.

Mỗi lần muốn nhìn xung quanh bằng hai mắt, Trang lại phải nhấc khối thịt trám dày trên mắt.

Dang dở ước mơ đến trường

Năm 1996, khi mới ra đời, Trang cũng khỏe mạnh, bình thường như bao đứa trẻ khác, duy chỉ có điều có một nốt chấm đỏ nho nhỏ trên trán. Cha mẹ Trang chỉ nghĩ đơn giản đó là nốt ruồi hay là cái gì đó đại loại như vậy. Ít ai nghĩ rằng nốt đỏ ấy sau này chính là mối họa khiến Trang phải đau đớn từng ngày.

Khi khối u chưa phát triển mạnh, Trang vẫn cố gắng đến lớp học cùng chúng bạn. Ông Nguyễn Văn Luận, bố của Trang kể: “Gia đình có 5 đứa con, Trang là con thứ tư chăm chỉ, ngoan ngoãn, học cũng tốt, tiếp thu khá nhanh, dù mang bạo bệnh nhưng em nó vẫn tự chăm sóc bản thân không làm bố mẹ phiền lòng.

Dù rất muốn đi học nhưng cố mãi đến năm lớp 4 Trang phải nghỉ học do máu chảy quá nhiều, thường xuyên bị ngất xỉu trên lớp, cô giáo lo quá phải đưa về tận nhà. Sợ cháu đi học không may có chuyện gì trên lớp nên chúng tôi không dám cho cháu đi học nữa”.

Về nhà, Trang chỉ quanh quẩn không dám đi đâu chơi vì sợ mọi người dị nghị với bề ngoài của mình. Thương con, gia đình ông Luận đã vay mượn khắp nơi đưa con ra Hà Nội đến 9 lần, vào Sài Gòn cũng ngót 8 lần nhưng kết quả là khối u ngày càng lan rộng.

“Từ khi Trang được 6 tuổi thì chúng tôi đưa cháu đi khám. Đến các bệnh viện ở Hà Nội hay Sài Gòn các bác sĩ khám và kết luận là cháu bị u máu, họ cho thuốc về điều trị rồi hẹn sau vài ba tháng nếu khối u cứng lại thì họ sẽ phẫu thuật cho cháu, hết lần này đến lần khác chúng tôi đưa con quay lại khám nhưng đều không phẫu thuật được. Một phần không còn hy vọng, một phần không có tiền nên chúng tôi đành phải để con chịu đau đến bây giờ”- ông Luận buồn rầu nói.

20 năm qua, từ một chấm đỏ nhỏ trên trán lâu ngày nó “ăn” dần từng thớ thịt trên mặt Trang khiến đôi mắt đen lay láy một mất một còn. Mỗi khi muốn nhìn mọi thứ xung quanh bằng hai con mắt tròn trỉnh, Trang phải nhấc lớp thịt dày cộm, xập xệ trùm kín bên mắt phải lên mới nhìn được.

Nếu như chỉ quan sát một phía bên trái khuôn mặt Trang thì mọi người sẽ nghĩ đây là một thiếu nữ sắc nét, đầy đặn. Nhưng sự thật thì hễ ai nhìn thấy Trang cũng giật mình sợ hãi và thương cảm với nỗi đau mà em phải gánh chịu. Cũng bởi vậy Trang không dám nhìn mình trong gương…

Ngồi nói chuyện với chúng tôi ở khoa ngoại Bệnh viện đa khoa thành phố Hà Tĩnh nhưng Trang luôn cầm sẵn một nắm bông trong tay để thỉnh thoảng lại đưa lên lau máu chảy ra từ khối u.

Trang cho biết: “Máu với nước mắt cứ chảy ra thường xuyên, không cầm bông thấm thì mặt em sẽ be bét máu. Ngày nào nó cũng chảy ra, có khi bật ra cả tô máu, một ngày có khi máu bật chảy 3 đến 4 lần”.

“Vào ngày 27 Tết vừa rồi không hiểu vì sao tự nhiên Trang lên cơn co giật, nằm sõng soài trên nền nhà. Lúc đó tôi nhanh tay bỏ 2 chiếc đũa vào miệng cháu nên không bị cắn vào lưỡi, nếu không đưa đôi đũa vào kịp thời thì chắc giờ Trang cũng không còn ở đây nữa”- ông Luận kể nhưng vẫn chưa hết bàng hoàng.

Cơ hội có một không hai

Sau nhiều lần lân la đến các bệnh viện để tìm cách cứu chữa nhưng không được, bố mẹ Trang đành để mặc con cho số phận và nghĩ con mình đã hết hy vọng. Nhưng cách đây 1 năm, được người quen giới thiệu, ông Luận đã đưa con tìm đến Tiến sĩ Trần Đức Dũng- Phòng nghiên cứu phát triển Công ty Dược Hà Tĩnh, với mong ước anh Dũng tìm ra được phương thuốc cứu con mình.

Anh Dũng chia sẻ: “Gặp Trang tôi thấy rất thương cảm với cháu nhưng theo tôi nghĩ với bệnh của Trang thì không thể dùng thuốc đông y. Tôi đã liên hệ với Bệnh viện đa khoa thành phố Hà Tĩnh và kết nối với các bác sĩ ở Bệnh viện đa khoa Đại học y dược Đài Loan. Sau khi thăm khám, các bác sĩ nhận định là sẽ phẫu thuật được cho Trang nhưng phải sang tận Đài Loan nên kinh phí quá lớn, theo các bác sĩ là hết khoảng 1 tỷ đồng, đó mới chỉ là chi phí phẫu thuật chưa kể đến chi phí đi lại, ăn uống”.

Gia đình ông Luận là thuần nông, quanh năm bám vào 1 mẫu ruộng để mưu sinh nên von vén đủ nuôi con ăn học chứ chắt bóp đâu ra hơn 1 tỷ đồng để đưa con đi phẫu thuật? Đó là câu hỏi cứ bám lấy ông Luận hằng đêm, thương con đứt ruột nhưng ông không biết làm thế nào để giúp con gỡ bỏ được khối u quái ác đó.

Ông Trần Nguyên Phú- Giám đốc Bệnh viện đa khoa thành phố Hà Tĩnh cho biết: “Chúng tôi đang tiến hành làm hồ sơ hội chẩn với sự tham gia của bác sĩ Hoàng Anh Dũng (Vương quốc Bỉ), Bác sĩ Trần Ngọc Long (Đài Loan). Theo dự tính, trước tiên sẽ phải tiến hành phẫu thuật cắt bỏ khối u. Sau đó, sẽ làm một loạt các cuộc phẫu thuật nhằm khôi phục lại khuôn mặt đã bị biến dạng bởi khối u cho em. Bệnh viện sẽ cố hết sức hỗ trợ, kết nối, tạo điều kiện giúp gia đình giảm thiểu một số chi phí trong quá trình điều trị. Chúng tôi cũng tha thiết mong các nhà hảo tâm giúp đỡ để em được cứu chữa kịp thời”.

Suốt 20 năm mang khối u trên người, Trang chỉ mơ ước được chữa khỏi bệnh, em nói trong nghẹn ngào: “Em chỉ ước một điều duy nhất là khỏi bệnh, ngày nào cũng phải thấm từng tô máu như thế này em khiếp sợ lắm rồi”.

Hạnh Nguyên

Nguồn: Đại đoàn kết

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook