Trong cuộc sống hiện đại với đầy những bon chen, ai ai cũng muốn nhận về thật nhiều mà không muốn cho đi. Có những tình bạn đang thân thiết bỗng nhiên thành xa lạ. Vì sao vậy?
Câu chuyện thứ nhất
Hoa không thích ăn trứng gà, mỗi lần được phát trứng Hoa đều đem cho Mai.
Mới đầu Mai rất cảm ơn, nhưng dần dà thành quen. Quen rồi, Hoa liền nghĩ đó là điều đương nhiên.
Nhưng rồi một ngày, phần trứng gà của mình Hoa đem cho Huệ. Điều này khiến Mai khó chịu, cô quên rằng đó là phần trứng gà của Hoa, bạn ấy có quyền cho bất kỳ ai.
Thế là Mai mắng Hoa một hồi và hai người tuyệt giao với nhau.
Câu chuyện thứ hai
Vào mùa hè năm nọ, thời tiết nóng bức, một nhóm bạn đi du lịch, một bạn nữ đi dép lê dạo chơi trên biển và bị nước cuốn trôi mất.
Khi lên gần bờ, do đá cuội bị phơi nắng lâu nên rất bỏng, cả nhóm bạn phải đi một đoạn đường dài đầy những viên đá cuội nóng bỏng này.
Thế là cô gái phải nhờ người giúp tìm kiếm dép, nhưng không ai giúp đỡ cô được. Cô gái nảy sinh suy nghĩ rằng những người bạn đi cùng mình là người không tốt, đều thấy chết mà không cứu. Nhưng rồi một bạn nam trong đoàn đưa dép của mình cho bạn nữ đi.
Sau đó người bạn nam nói cho cô biết, anh đồng ý với việc không ai giúp cô trong tình huống như thế.
Nhiều khi, người khác đối tốt với bạn nhiều quá sẽ hình thành một thói quen không tốt. Bạn sẽ nghĩ rằng mọi người đối tốt với mình là điều đương nhiên. Rồi một ngày, vì một lý do nào đó nên không thể chiều theo ý bạn, bạn liền cảm thấy oán hận.
Kỳ thực, họ không phải là người xấu, mà là mong muốn của chúng ta đã thay đổi quá nhiều. Khi quen với việc được nhận liền quên đi việc nói lời cảm ơn.
Câu chuyện thứ ba
Vào lúc trời chạng vạng tối, một con dê đang chơi một mình trên sườn núi. Từ trong lùm cây, một con sói nhảy phốc ra muốn ăn thịt chú dê này.
Lúc này, dê nhảy dựng lên, dốc sức chống cự và lớn tiếng cầu cứu bạn bè.
Trâu nghe thấy liền quay đầu nhìn lại, phát hiện ra sói liền bỏ đi.
Ngựa cúi đầu xem xét, phát hiện ra sói liền chay thật nhanh và biến mất như một làn khói.
Lừa phát hiện ra sói thì lặng lẽ xuống núi.
Lợn đi qua phát hiện ra sói liền vội xuống núi.
Thỏ nghe xong liền lao nhanh đi như tên bắn.
Từ dưới chân núi, nghe thấy tiếng dê kêu cứu, chó liền chạy lên, chú hành động rất nhanh hướng cổ sói mà cắn. Sói đau quá kêu to và nhân lúc chó đang nghỉ thở, sói liền bỏ chạy.
Dê về nhà, các bạn đều đến hỏi thăm.
Trâu nói: “Sao bạn không gọi mình? Cặp sừng của mình có thể khoét ra ruột sói.”
Ngựa nói: “Sao bạn không gọi mình? Mình chỉ đá một cái thì đầu sói liền tan nát.”
Lừa nói: “Sao bạn cũng không gọi cho mình? Mình chỉ cần hét một tiếng thì có thể dọa sói sợ mất mật.”
Lợn nói: “Sao bạn không gọi cho mình chứ? Cái miệng của mình chỉ cần ẩn một cái sẽ khiến sói ngã lăn xuống núi.”
Thỏ cũng vội nói: “Sao ban lại không báo cho mình nhỉ? Mình vốn nhanh nhẹn, có thể rất nhanh báo tin cho các bạn khác đến trợ giúp.”
Trong đám bạn nói chuyện vui cười ồn ào nhưng không thấy có chú chó.
Tình bạn thật sự không chỉ dừng lại ở lời nói đầu lưỡi, mà lúc gặp nguy nan mới nhìn rõ được ai là người bạn chân thành. Những người nói chuyện tâng bốc bạn cả ngày, khiến bạn cười lăn, không nhất định là người bạn chân chính.
Một tình bạn thân thiết, không phản bội nhau, cùng giúp đỡ nhau trong một năm là việc không dễ dàng. Nếu cùng nhau trải qua hai năm thân thiết thì tình bạn này rất đáng trân trọng. Sau 3 năm, có thể nói tình bạn này là kỳ tích. Cùng nhau đi qua 5 năm mới gọi là tri kỷ. 10 năm vẫn không đổi, người đó không thể thiếu trong cuộc đời bạn. Nếu 20 năm không thay đổi, hẳn là sau này họ sẽ là người thân của nhau.
Trong cuộc sống hiện tại, muốn có một tình bạn chân thành, chúng ta hãy cùng bên nhau thời gian lâu hơn một chút, hiểu bạn mình hơn một chút, ít toan tính một chút, học được lời cảm ơn, và không quên người đã đối tốt với mình. Có như thế, tình bạn của chúng ta mới được lâu dài và không vô tình phá vỡ tình bạn đã xây dựng bấy lâu.
San San biên dịch
Nguồn: ĐKN
Chưa có bình luận.