Ngày Quang dẫn bạn gái về ra mắt, cả gia đình đi từ bất ngờ đến ‘sững sờ’. Bởi trong khi Nam cao ráo, khuôn mặt đẹp trai sáng bừng vẻ trí thức thì Thủy lại kém sắc hơn anh rất nhiều. Cô gầy, da đen bóng. Gương mặt “chẳng nét nào đi với nét nào”. Đôi mắt một mí khiến cô chỉ cần cười là sẽ… không thấy mặt trời đâu nữa.
Khi gặp cô gái, bố mẹ Quang tỏ rõ vẻ không hài lòng. Mặc dù họ không nói ra lời nhưng thái độ thiếu thân thiện của họ khiến Thủy cảm nhận cô không được chào đón ở gia đình này.
Sau khi Thủy về, gia đình mới “phân tích” cho con trai:
– Lấy nó về thì sau này đời cháu tôi sẽ xấu đến thế nào? Con có phải sứt tai mẻ trán đâu mà chọn người yêu như vậy? Mà cái con Linh học cùng đại học sao không yêu nó đi, bố thấy nó còn ‘ăn đứt’ cô bạn này của con.
Mẹ Quang cũng “khuyên”:
– Thôi con nhanh nhanh mà tìm người khác, chứ thế này bố mẹ không đồng ý đâu!
Thái độ thiếu thân thiện của họ khiến Thủy cảm nhận cô không được chào đón ở gia đình này. (Ảnh minh họa)
Quang có lẽ cũng lường trước được tình huống này, anh cố gắng giải thích với gia đình về Thủy, cô gái đã ở bên cạnh anh những lúc anh vấp ngã, người luôn là chỗ dựa tinh thần mỗi khi anh thất vọng nhưng cũng không thể khiến bố mẹ thay đổi. Anh đành quả quyết rằng đời này anh sẽ chỉ yêu và lấy mình Thủy, anh đã xác định rất kỹ mới đưa cô về ra mắt bố mẹ.
Một tháng trôi qua, trước sự quyết tâm “tốt gỗ hơn tốt nước sơn” của Quang, cả gia đình đành phải đồng ý trong sự… ngậm ngùi, kèm theo câu nói đầy mỉa mai:
– Thôi chúng mày cưới nhau thì liệu mà ở riêng trên thành phố đi! Chứ đừng có về đây, hàng xóm láng giềng lại nói ra nói vào. Bảo con trai không biết chọn vợ. Nó xấu lại làm cả bố mẹ chồng nó cũng bị xấu mặt!
Thủy cũng biết chuyện bố mẹ Quang phản đối, cô cũng buồn lắm. Nhưng cô yêu Quang chân thành, tình yêu của họ đã gặp không ít sóng gió, dù thế nào Thủy cũng quyết tâm về chung một mái nhà với anh. Cô không tỏ vẻ tức giận, trái lại còn động viên chồng sắp cưới: “Chỉ cần hai vợ chồng đối xử tốt với mọi người, lâu dần bố mẹ cũng sẽ thay đổi thôi.“
Và Thủy thực sự đã khiến bố mẹ anh cảm động. Dần dần cô đã thay đổi được định kiến của nhà chồng nhờ sự chân thành và tốt bụng của mình. Đám cưới xong xuôi, cô đưa hết tiền mừng cho Quang, bảo:
– Anh mang về biếu bố mẹ nhé, tổ chức đám cưới cho vợ chồng mình chắc bố mẹ cũng phải đi vay không ít.
Quang ôm lấy vợ đầy xúc động, Thủy cười rồi nói tiếp:
– Em thấy cái sân nhà mình cũng sập sệ quá rồi, anh nhớ bàn với bố mẹ tu sửa nhé.
Quang về đưa tiền cho bố mẹ, không quên nhắc lại lời con dâu. Hai ông bà trong lòng đã có chút cảm kích, nhưng vì sĩ diện, cộng thêm từ ngày con trai lấy vợ, ngày nào họ cũng phải nghe những lời bàn ra tán vào của hàng xóm láng giềng: ”Thằng Quang không biết ăn phải bùa mê thuốc lú gì mà lấy vợ xấu thế không biết? Phí cả một đời trai” nên ông bà cũng chỉ lạnh lùng buông một câu: “Được rồi! Cứ để đấy!“.
Thấy thái độ của bố mẹ như vậy, Quang đành buồn bã trở lên thành phố. Về đến nhà, nhìn nét mặt thất vọng của Quang, Thủy vội ôm nhẹ chồng: ”Không sao đâu anh à, rồi bố mẹ sẽ hiểu vợ chồng mình.”
Một ngày nọ, Quang nhận được cú điện thoại khẩn từ gia đình, mẹ anh bị ốm nặng, đang trên đường lên thành phố cấp cứu. Quang bủn rủn chân tay, mồ hôi vã ra, anh lo lắng gọi điện báo gấp cho vợ.
Thế là gần một tháng trời, hai vợ chồng Thủy thay nhau sớm tối chăm sóc cho mẹ. Vì công việc của Quang rất bận, anh chỉ tranh thủ được lúc tối muộn vào bệnh viện thăm mẹ nên Thủy quyết định xin nghỉ phép để có thể toàn tâm chăm sóc cho mẹ chồng. Ngày ra viện, mẹ chồng ôm chầm lấy Thủy rồi khóc nức nở:
– Xin lỗi con, là mẹ không tốt, mẹ đã để con phải chịu thiệt!
Xin lỗi con, là mẹ không tốt, mẹ đã để con phải chịu thiệt! (Ảnh minh họa)
Thủy cũng khóc, những giọt nước mắt hạnh phúc, vì giờ đây cô đã được gia đình nhà chồng chấp nhận một cách đường đường chính chính.
Mỗi tháng, Thủy đều không quên mua quà biếu ông bà, hoặc có khi gửi về thêm vài ba triệu trích từ tiền lương của cả hai vợ chồng. Vì cô vốn đảm nhận vị trí trưởng phòng kế toán trong một công ty nước ngoài nên cũng có của ăn của để. Cô không tính toán cũng không tiếc gì khi gửi tiền cho bên nội dù vẫn đang ở nhà trả góp. Cô còn động viên bố mẹ chồng: “Tiền bọn con tiêu thì sau này vẫn có thể kiếm được, nhưng cơ hội được báo hiếu bố mẹ thì có được là bao!” khiến hai ông bà càng xúc động.
Biết cô em chồng sắp lên Hà Nội học đại học, Thủy gợi ý Quang đón em về ở cùng cho vui. Đằng nào nhà cũng có hai phòng ngủ, nên để dành cho Ngọc một phòng. Rồi từ đấy, vợ chồng Thủy nuôi luôn Ngọc mà chẳng cần sự hỗ trợ, góp gạo nào từ bố mẹ chồng. Cô luôn là người về sớm, đi chợ, cơm nước cho cả nhà và nhỡ hôm nào bận quá thì đều nhỏ nhẹ nhờ Ngọc làm hộ khiến em chồng cũng thấy phục chị dâu.
Trong mọi vấn đề đối nhân xử thế, Thủy lúc nào cũng khéo léo mà vẫn đủ chân thành. Những dịp về quê giỗ chạp, cô đều nhiệt tình vào bếp nấu nướng, món nào cũng vừa miệng lại trình bày đẹp khiến các bác, các cô cứ tấm tắc khen. Quang lại là con trưởng nên Thủy cũng rất ra dáng dâu trưởng, lúc nào cũng xông xáo, việc gì cũng chẳng nề hà. Dần dần, Thủy chiếm được tình cảm của họ hàng nhà Quang, mọi người cứ nói thầm sau lưng: “Nó là gái thành phố mà sao việc gì cũng làm giỏi thế nhỉ?”, vô tình đến tai Quang khiến anh cảm thấy rất tự hào về vợ.
Một năm sau đám cưới, khi mọi mối quan hệ đã dần trở nên êm đẹp và ổn thỏa, Thủy mới bàn với Quang đến chuyện sinh con. Cô thủ thỉ với chồng: “Ông bà nội bây giờ cũng không ghét em nữa, thì mình sinh con nhé! Có như thế thì con sinh ra mới nhận được trọn vẹn tình thương từ người nhà!”. Nghe Thủy nói, Quang thầm cảm phục người phụ nữ ấy. Anh thấy may mắn vô cùng khi lấy được một cô vợ vừa nết na, đảm đang lại biết đối nhân xử thế. Và 9 tháng 10 ngày sau, cậu con trai đầu lòng của hai người chào đời trong sự hân hoan của đại gia đình.
“Ông bà nội bây giờ cũng không ghét em nữa, thì mình sinh con nhé!” (Ảnh minh họa)
Bế đứa cháu đích tôn trên tay, mẹ chồng cười không ngớt. Bà sung sướng vô ngần, nói với con dâu: “Bố mẹ đã sai khi đánh giá con qua ngoại hình. Nhưng bây giờ mới hiểu được con người con. Bố mẹ xin lỗi và cảm ơn vì tất cả những gì con đã làm cho gia đình mình”.
Nghe thế, Thủy cười híp mắt, cầm tay mẹ chồng: “Con chỉ mong cả nhà cảm nhận được sự chân thành của con thôi, chứ không hề có suy nghĩ nào khác ạ!”. Mẹ chồng nhìn sang Quang nháy mắt: “Người may mắn nhất chính là con đấy!”.
Câu chuyện về nàng dâu hiếu thảo cứ thế đến tai tất cả mọi người trong làng, khiến cho những ai ngày trước có những lời lẽ không hay đều cảm thấy xấu hổ mà thay đổi quan niệm sống của mình: “Đúng là tốt gỗ hơn tốt nước sơn”.
Video Người con hiếu thảo
Ảnh: Internet
Vũ Thành sưu tầm & biên tập
Nguồn: ĐKN
Chưa có bình luận.