Bên nhà hàng xóm của tôi có một bé gái đã 8 tuổi nhưng đến mỗi bữa cơm bố mẹ vẫn phải đút từng thìa cơm. Còn nhà hàng xóm khác nữa có cậu con trai đã 12 tuổi rồi mà hôm nào đi học bố mẹ cũng phải soạn sách vở cùng con, bởi có những hôm cậu bé đi học nhưng đạp xe đến nhà cô giáo lại quay về nhà vì quên không mang sách vở. Còn ở nhà một nhà hàng xóm nữa, cô bé gái mới 2 tuổi nhưng đã tự biết ngồi vào bàn ăn khi đến giờ ăn, tự xúc cơm ăn, tự ngồi bô tè ị, tự thay quần áo, và biết gọi người thân mỗi khi cần giúp đỡ việc gì đó mà bé chưa làm được.
Bạn nghĩ sao về câu chuyện tôi vừa kể trên. Còn tôi, qua câu chuyện nêu trên, tôi muốn gửi đến các bạn một thông điệp: Hãy để con trưởng thành trên chính đôi chân mình. Hãy để con tự chăm sóc bản thân. Bạn đừng làm giúp con những việc mà con có thể tự làm. Hãy để con tự xúc cơm ăn từ khi 2 tuổi; để con tự soạn sách vở khi đến tuổi đi học; để con tự làm những việc dù rất đơn giản như giúp mẹ nhặt rau nấu cơm. Lớn dần lên,đến tuổi tiểu học, có thể hướng dẫn con sử dụng máy giặt;khuyến khích con cùng dọn nhà với bố mẹvào mỗi cuối tuần; hay đểcon tự chuẩn bị đồ dùng mỗi khi đi nghỉ…
Tôi tin rằng, khi mọi việc đã trở thành thói quen, thì tính cách của con cũng sẽ được hình thành trên nền tảng những thói quen đó. Để đến tuổi trưởng thành, con sẽ trở thành một người đủ khôn ngoan và có khả năng tự quyết định mọi việc, tự đi trên mọi nẻo đường.
Hùng Đinh
Nguồn: congioilam.com
Chưa có bình luận.