Mẹ trồng trước sân nhà hai hàng cau non
Con biết Ngoại hay ngồi nhai trầu móm mém
Giàn trầu xanh in bóng người đâu đó
Mà nhìn thôi,Mẹ cứ thế mỉm cười
Vui buồn trải trên cuộc đời
Tâm tư ẩn sâu theo tuổi
Có thể chồng con vô tư nên không thể hiểu
Hay đàn ông, đàn bà vốn rất khác nhau
Mẹ con mình cùng phận làm dâu
Con thấy con một phần trong Mẹ
Dù Mẹ chẳng mang nặng đẻ đau nuôi con tấm bé
Dù tình cảm này không máu mủ ruột rà
Con vẫn tin vào sợi tơ duyên khăng khít
Nối tất cả yêu thương ấm áp mái nhà
Mong Mẹ cũng hiểu cho con
Nghiêng bên nào đều muốn vuông tròn
Trong ngôi nhà có Mẹ
Lòng con luôn nhớ thương một người Mẹ khác
Nỗi niềm người đàn bà qua sông như gió lùa xao xác
Mãi ngược đường mưa nắng tìm về.
—– Trần Ngọc Mỹ —
Sưu tầm
Tweet
Chưa có bình luận.
Từ khóa:
Tin khác
Chúng tôi trên Facebook