Từng mũi kim được tiêm vào mũi để gây tê, đây là khoảnh khắc đáng sợ nhất trong 23 năm cuộc đời tôi. Nước mắt chảy ròng ròng, tôi cắn răng tự nhủ “sắp đẹp, sắp đẹp rồi”.
Đó là lời kể của Trần Lê Ngọc Thắng (sinh năm 1993, Hà Nội) về quá trình phẫu thuật nâng mũi vừa trải qua cùng Zing.vn. Mặc cảm, tư ti vì cấu tạo mũi gốc quá xấu, 9X quyết tâm phẫu thuật nâng mũi. Anh chia sẻ, dù hậu phẫu mũi chỉ cải thiện được 50% nhưng đã rất hài lòng với hình ảnh hiện tại.
Trước ngày nâng mũi một năm
Chắc hẳn ai cũng từng cảm thấy không hài lòng về một vài điểm trên gương mặt mình, có người tự ti về đôi mắt một mí hoặc nụ cười hở lợi. Còn tôi luôn mặc cảm vì chiếc mũi tẹt.
Khi tôi nói với bạn bè về ý định nâng mũi, họ thường khuyên rằng: “Mũi em như thế này không quá xấu, hợp với mặt em, nhìn buồn cười” hay “em đừng nâng mũi, mất đi sự hài hước thì sao?”.
Chính những lời nhận xét đó là động lực khiến tôi quyết tâm sửa mũi. Bởi, tôi không muốn mình mãi là khuôn mặt giải trí, gây cười.
Ngọc Thắng trước và sau khi vừa phẫu thuật nâng mũi.
Hàng ngày, tôi truy cập vào các nhóm chia sẻ kinh nghiệm dao kéo, tìm thông tin về các thẩm mỹ viện. Đã không ít lần tôi “chùn chân” khi đọc những lời than thở vì sửa mũi bị lệch hoặc biến chứng hậu nâng mũi. Tôi tự nhủ, đôi khi đi trên một con đường thẳng băng còn vấp ngã, phẫu thuật cũng có may rủi. Tôi quyết tâm “liều” phẫu thuật, “một là cuộc sống nở hoa, hai là bế tắc”.
Tôi hỏi tất cả những người thân quen từng nâng mũi, đa số đều nói tiến hành đi, không đau đâu. Còn những người chưa từng làm sẽ nói không nên vì sợ “mất lộc”.
Trước ngày nâng mũi một tháng
Tôi đến thẩm mỹ viện đặt lịch, tư vấn. Bác sĩ cho biết: “Mũi gốc của em quá xấu, vừa tẹt, vừa ngắn, to và hếch, làm rất khó. Nếu em nâng mũi chỉ cải thiện được 30-50% thôi. Em có muốn làm không?”.
Cả thế giới của tôi thu bé lại đúng bằng cái mũi. Nhưng cải thiện được 10% cũng là cải thiện. Tôi vẫn quyết tâm làm.
Ngày định mệnh
Tôi tới thẩm mỹ viện từ 8h vì nghe “đồn” buổi sáng bác sĩ tỉnh táo nên phẫu thuật đẹp nhất. Người tôi run vô cùng, phải tự trấn tĩnh “phụ nữ họ còn không sợ, mình là đàn ông phải cứng rắn lên”. Quyết vậy rồi, tôi lên bàn mổ và nhắn với chị y tá: “Chị ơi, cho em nắm tay không sợ lắm”.
Hình ảnh của 9X hiện tại.
Sau khi vệ sinh mặt, cắt lông mũi là đến giây phút định mệnh đó. Từng mũi kim được tiêm vào mũi để gây tê, đây là khoảnh khắc đáng sợ nhất trong 23 năm cuộc đời tôi. Nước mắt chảy ròng ròng, cắn răng tự nhủ “sắp đẹp, sắp đẹp rồi”.
Thực tế, tôi phẫu thuật không đau. Trong quá trình làm, thỉnh thoảng tôi hỏi bác sĩ “anh ơi, em sắp đẹp chưa?” làm cả êkip mổ bật cười. Thuốc tê chỉ có tác dụng khoảng 30 phút, bác sĩ sẽ tiếp tục tiêm thêm.
Ca phẫu thuật hoàn thành sau 60 phút, bác sĩ gắn băng gạc cố định mũi.
Nhân viên thẩm mỹ viện dặn dò, đưa danh sách những thứ cần phải kiêng, thuốc cần mua. Tôi thầm nghĩ đã đi được một nửa quãng đường rồi, cầu mong đừng vấp phải gạch.
Một ngày sau nâng mũi
Do cơ địa lành nên tôi không đau, nhức, thỉnh thoảng hơi tưng tức ở tai. Tôi cố gắng ăn uống và sử dụng thuốc đầy đủ. Tuy nhiên, trước kia, tôi có thói quen ngủ nằm sấp, giờ phải ngửa mặt lên trời, tôi mất ngủ cả đêm. Tôi mua ngay một chiếc gối chữ U để cố định đầu không quay sang hai bên kẻo mọi cố gắng thành vô ích.
Ngày thứ 2
Mặt tôi đổ rất nhiều dầu, miệng không mở to được, ăn uống hơi khó. Tôi tò mò muốn tháo băng gạc để xem mũi mình như thế nào nhưng “sợ”, ngồi xem phim hài mà không dám cười mạnh vì lo “rụng mũi”.
Sau một tháng tiến hành phẫu thuật, mũi của Thắng đã dần ổn định.
Ngày thứ 5
Do mặt quá nhiều dầu nên tôi tự bóc băng để lau, rửa vệ sinh. Lúc tháo băng nhìn “hết hồn” vì mũi tôi sưng to như quả cà chua. Sợ nhưng lại tự trấn tĩnh “sắp đẹp, sắp đẹp”, chưa kể hai bên mắt bắt đầu thâm phải chườm trứng và đá lạnh liên tục.
Ngày thứ 7, tôi cắt băng ở đầu mũi và tai, ngày 10 cắt băng trong mũi. Mọi thứ đã tạm ổn nhưng tôi chưa dám hoạt động mạnh, ai cũng nói làm xong mặt lạnh lùng và thon gọn hơn nhiều.
Sau 15 ngày phẫu thuật, tôi nói chuyện thoải mái hơn nhưng vẫn không dám cười to, tự nhiên cảm thấy bản thân trầm tính hẳn. Ai mắng, ai quát cũng không dám to tiếng vì sợ bị đấm gãy mũi.
Tới ngày 20, tôi bắt đầu đi chơi, dạo phố như bình thường, dáng mũi tuy chưa ổn định hẳn nhưng được khen mặt mũi thanh thoát hơn nên tự tin lắm.
Hiện tại tôi đã phẫu thuật được một tháng, không biết sau này có thể sẽ xảy ra chuyện gì nhưng tôi thấy hài lòng. Đó là chuyện của tương lai, còn bây giờ vui vẻ, tự tin với tôi là quá đủ.
Độc giả Trần Lê Ngọc Thắng
Nguồn: Zing
Chưa có bình luận.