Văn là một cậu bé 4 tuổi nghịch ngợm nhưng thông minh, cha bé rất ủng hộ tư tưởng tự lập của trẻ, ông thường bồi dưỡng khả năng tự lực của cậu bé. Vì thế tuy Văn còn rất nhỏ nhưng cậu bé đã tự biết xúc ăn, tự chọn và mặc đồ, tự biết đánh răng rửa mặt… Nói chung ngoại trừ thỉnh thoảng ở nhà trẻ nghịch ngợm ra thì ở phương diện nào cậu cũng thực hiện rất tốt.
Hôm đó, gia đình cậu đi mua sắm, siêu thị nằm trên tầng ba của một tòa thương mại lớn. Khi cha mẹ ra thanh toán cậu bé vẫn đang ngắm cá và tôm ở khu vực hải sản. Không biết nghĩ thế nào cha cậu đột nhiên nói với mẹ cậu rằng: “Chúng ta hãy nấp đi, để xem lát thằng bé phát hiện bị chúng ta ‘bỏ rơi’ nó sẽ phản ứng như thế nào? Như vậy qua lần này có khi con mình sẽ học được một bài học, chúng ta cũng nhờ lần này mà dạy con cách xử sự khi gặp trường hợp tương tự.”
Mẹ cậu không kịp phản ứng, cha thanh toán xong liền lôi mẹ vào một góc của siêu thị. Nơi đó hai người có thể quan sát cậu bé.
Cậu bé ngồi nhìn ngắm lũ cá vài phút thì đứng dậy, nhìn quanh không thấy cha mẹ đâu. Cậu đi lại hai vòng để tìm, mỗi quầy hàng Văn đều ngó nghiêng rất kỹ, rồi đến quầy thu ngân tìm thêm một lượt, lúc này cậu bé như nhận ra bản thân đã bị lạc cha mẹ.
Mẹ cậu nghĩ nhất định cậu sẽ khóc, nhưng không cậu bé chạy ngay đến chỗ người mặc đồng phục an ninh cách quầy thu ngân khoảng 10 mét. Cậu nói gì đó trong vòng nửa phút, rồi đi theo chú bảo vệ xuống tầng một.
Cha mẹ cậu liền đi ngay phía sau, thì ra bảo vệ đưa cậu bé đến phòng phát thanh của siêu thị. Hai người chỉ nhìn thấy người phụ nữ trong đó hỏi vài câu rồi nói lên loa: “Đây là thông tin tìm người, cha mẹ của bé XXX xin chú ý, con của anh chị đang ở tại phòng phát thanh tầng một của trung tâm thương mại. Nhận được thông báo mong anh chị lập tức đến nhận con, xin cảm ơn!…”
(Ảnh minh họa)
Toàn bộ quá trình là hoàn toàn trái ngược với những gì cha mẹ Văn suy nghĩ, họ nghĩ rằng qua lần này Văn sẽ rút ra được một bài học đáng nhớ, nào ngờ chỉ 3-5 phút sau cậu bé đã giải quyết xong vấn đề. Sau đó, cha cậu hỏi lúc đó sao cậu biết là phải đi tìm nhân viên an ninh. Văn chỉ đơn giản trả lời: “Cô giáo dạy con như vậy.”
Hóa ra là giáo viên tại nhà trẻ và ở trường mẫu giáo đã dạy các em phân biệt quân phục của công an, cảnh sát và nhân viên an ninh. Họ còn dạy rằng nếu đi siêu thị cùng cha mẹ mà bị lạc thì không được khóc mà phải nhanh chóng đi tìm chú mặc quân phục. Trước tiên hỏi chú ấy có phải nhân viên an ninh không, nếu chú ấy nói đúng thì các em nên nói với chú ấy rằng mình bị lạc và không tìm thấy cha mẹ rồi, mong chú ấy giúp đỡ.
Trong cuộc sống không phải lúc nào mọi việc cũng theo ý muốn. Dù cha mẹ chăm lo con đến mấy cũng có khi bất cẩn, dù có để mắt mọi lúc mọi nơi cũng có lúc việc bất ngờ xảy ra. Vì vậy điều cần thiết là cha mẹ dạy con những kỹ năng cần thiết và thiết thực trong cuộc sống để đề phòng rủi ro. Tốt nhất là dạy con nên nhớ số điện thoại của bố hoặc mẹ, để dễ dàng và nhanh chóng liên lạc lại.
Video: Bé bị lạc trong siêu thị (Nguồn PMC)
Thiếu Kỳ
Nguồn: ĐKN
Khí hậu miền Bắc mang nét đặc trưng của 4 mùa xuân hạ, thu đông.…
Viêm gan B là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm gây ảnh hưởng nghiêm…
Cây hoa nhài được sử dụng để hỗ trợ, điều trị một số bệnh nhưng…
Gan nhiễm mỡ là căn bệnh gây ra bởi sự tích tụ quá nhiều chất…
Trong tốp các môn thể thao hàng đầu có tác dụng hỗ trợ giảm mỡ…
Để giảm nguy cơ gan nhiễm mỡ, song song với việc đảm bảo chế độ…