Đứng trước một bầy sói lão luyện và đang hau háu muốn nghiền ngấu thứ gì đó để lấp cho đầy cái bụng đói lâu ngày, họ tưởng rằng mình sẽ trở thành những con nghé non ngoan ngoan như một miếng mồi ngon của chúng. Nhưng thật bất ngờ, mọi chuyện xảy ra theo một chiều hướng khác, còn giống như một câu chuyện cổ tích mang tên: Sói trả ơn người cứu giúp.
Một anh chàng người dân tộc Nạp Tây dẫn đường cho một phân đội người đi qua khu vực Tây Bắc tìm mỏ quặng. Phân đội gồm 8 người ngồi trên một chiếc xe ô tô màu trắng. Tuyết phủ kín mặt đường hòa lẫn cùng màu trắng của chiếc xe khiến xe liên tục mắc kẹt ở hố tuyết và họ thường xuyên phải xuống xe để đẩy.
Xe bị mắc két ở hố tuyết. (Ảnh: internet)
Lần này cũng thế, chiếc xe lại mắc kẹt trong ổ tuyết, mấy người phân đội lại phải xuống để đẩy xe. Nhìn từ xa, có người nhìn thấy hiện trên mặt tuyết trắng những đốm vàng di động đang tiến lại gần. Trong khi tất cả đang ngạc nhiên nhìn sự chuyển động của đốm vàng kia còn cả suy đoán nữa thì anh chàng người dân tộc Nạp Tây hô lớn: “Nhanh vào trong xe, đó là một bầy sói.”
Tài xế Vương nhanh mở khóa khởi động và nhấn ga cho xe chạy. Nhưng thật không may, các bánh xe chỉ chạy nguyên tại chỗ mà không thể tiến về phía trước. Lúc này đàn sói đã tới gần. Tất cả mọi người đều nhìn rõ ràng có 8 con sói, mỗi người trên xe giống như những con nghé non để lấp đầy cái bụng đói lâu ngày của những con sói lão luyện.
Cảnh vệ Thế cầm lên chiếc súng trường cỡ mini nhưng bị anh chàng dân tộc Nạp Tây giành lấy. Sau đó, anh nói lớn bằng giọng điềm tĩnh: “Không thể bắn, âm thanh của súng vừa vang lên thì chúng sẽ chạy hết vào gầm xe và cắn xé lốp xe, bao vây, sau đó chúng sẽ hú để gọi thêm bầy đàn đến liều mình với chúng ta.”
Anh nói tiếp: “Sói đói điên rồi, chúng đang tìm thức ăn, trên xe chúng ta chẳng phải vẫn có thức ăn.” Tất cả mọi người cùng đồng thanh nói: “Có.” – “Vậy ném xuống cho chúng.”, anh chàng người dân tộc Nạp Tây dõng dạc nói như ra lệnh. Dường như anh chàng dân tộc đó rất am hiểu bầy sói đang muốn gì trong khi những người kia đang run lên vì sợ, đầu óc họ đang trống rỗng không nghĩ được gì cả. Bởi vì họ chưa từng trải qua tình huống như thế này bao giờ nên họ càng lo lắng căng thẳng.
Nghe anh chàng dân tộc Nạp Tây nói như vậy, chúng tôi không suy nghĩ gì thêm mà lập tức ném một phần số thịt xông khói giăm bông, thịt hươu quý mới mua ở Lệ Giang cho bầy sói. Đàn sói với đôi mắt đỏ au gầm lên một cách rất hào hứng lao về phía những gói thức ăn, chúng cắn xé ăn nuốt ngốn ngấu. Số thức ăn rất nhanh đã sạch trơn.
Bầy sói cắn xé nghiến ngấu thức ăn. (Ảnh: internet)
Anh dân tộc Nạp Tây lại tiếp tục ra lệnh: “Lại ném thức ăn tiếp đi.” Lần này khối lượng thức ăn ném ra khoảng 25 kg. 8 con sói đói lại tiếp tục ăn sạch sẽ. Sau khi ăn hết, chúng lại ngồi xuống và nhìn chằm chằm vào cửa xe.
Lúc này mỗi người đều nín thở, trong lòng rất lo lắng, tay đổ mồ hôi lạnh, thậm chí còn nghe thấy tiếng nhịp tim đập thình thịch, không biết phải làm sao để phá vòng vây thoát ra khỏi bầy sói này.
Nhìn thấy cảnh này, người dân tộc lại nói lớn: “Còn gì nữa không? Một chút cũng không giữ lại, ném hết ra, bảo vệ tính mạng của mình trước đã, đừng tiếc những vật phẩm này.”
Trong tình huống vô cùng nguy hiểm, ngoại trừ sự lo lắng sợ hãi. Với tư cách của một người chiến sĩ, họ còn mang trong mình trách nhiệm phải bảo vệ tốt số vật tư đó để mang về cho ban nghiên cứu kể cả phải hy sinh bản thân. Nhưng lúc này, xe bị mắc kẹt ở ổ tuyết không thể chạy được, chỉ có thể tự nhốt mình trong xe, đạn dược có hạn. Một khi sói kêu gọi bầy đàn của chúng đến thì mọi người sẽ hết cách.
Mấy người họ nhìn nhau không nói gì, do dự một lát thì cùng ném hết toàn bộ thực phẩm xuống xe, kể cả những gói bánh bích quy. 8 con sói lại tiếp tục ăn hết số thịt, chúng còn ngửi ngửi những gói bích quy nhưng không ăn.
Nhìn những con sói bụng tròn vo, ánh mắt thô bạo lúc trước giờ trở nên hiền lành hơn. Một con sói đã đi vòng quanh chiếc xe, 7 con còn lại ngồi yên không nhúc nhích. Một lát sau, con sói kia đã dẫn đàn sói đi vào rừng. Nhưng sự tình sau đó khiến không ai tưởng tượng nổi chuyện gì đang xảy ra.
8 con sói từ trong rừng chạy ra, miệng ngậm một thanh củi gỗ và tiến đến chỗ bánh xe bị mắc ở hố tuyết rồi đặt lên. Không thể tin vào mắt mình, dường như những con sói muốn giúp đưa bánh xe lên khỏi hố tuyết.
Một anh chàng hào hứng bật cười phá lên, …… ha …… ha …… vừa mới cười được hai tiếng thì một người lính cảnh vệ khác lấy tay bịt miệng lại vì sợ sói nghe được sẽ nổi giận.
Tiếp đến, 8 con sói đồng loạt chui vào gầm xe và tuyết bay ra ngoài. Cảnh tượng thật cảm động đến rơi lệ, còn anh Vương hô lớn: “Sói bới tuyết ra giúp chúng ta rồi, nhanh khởi động xe và đi thôi.”
Nhưng xe chạy được chừng một đoạn thì lại bị trượt xuống hố tuyết khác. 8 con sói lại lặp lại công việc vừa làm. Chúng kê lót bánh xe và bới tuyết. Cứ như vậy, những con sói làm lại công việc này chừng 10 lần, cho đến khi gần lên đỉnh dốc mới thôi. Lần cuối cùng, sau khi giúp kê bánh xe và bới tuyết, 8 con sói lại xếp thành hàng, 7 con sói nhìn hướng về phía trước. Người dân tộc nói: “Phía trước mặt kia có một con sói, ý tưởng này là nó nghĩ ra đó.” Phân đội vui mừng vỗ tay khen tặng chúng, sau đó còn vẫy tay chào những con sói này. Nhưng bầy sói với bộ dạng dễ thương cũng không có chút phản ứng nào đáp trả. Chúng chỉ ngồi yên lặng nhìn cả phân đội đi xa một lúc lâu rồi tiến lên đỉnh núi và chạy vào rừng.
Chúng chỉ ngồi yên lặng nhìn cả phân đội đi xa một lúc lâu rồi tiến lên đỉnh núi và chạy vào rừng.(Ảnh: internet)
Đúng là cảm động như một câu chuyện cổ tích có những người anh hùng cứu mạng người mà chúng ta vẫn thường nghe những ngày còn thơ dại. Nhưng người hùng mà chúng ta nói đến ở đây lại là một bầy sói “khát máu”. Câu hỏi đặt ra ở đây là tại sao từ một con vật đáng sợ chuyên ăn thịt, không ngoại trừ con người mà chúng lại biến thành những người hùng như vậy? Điều gì cũng có lý do của nó.
Khi chúng xuất hiện, chúng là những kẻ đang đói đến phát điên chỉ muốn tìm kiếm đồ ăn. Chắc chắn chúng đã phải chịu đựng cơn đói này lâu quá rồi. Vì thế khi có được nguồn thực phẩm từ phân đội ném cho chúng mới ăn nghiền ngấu như vậy và thực sự chúng đã được thỏa mãn cơn đói bằng tất cả số thịt mà phân đội có. Đối với chúng, tại thời điểm ấy thì nguồn thực phẩm thịt mà phân đội kia cho giống như một món quà mà Thượng đế ban tặng, cứu giúp chúng khỏi hiểm nguy của cơn đói đang đe dọa. Bởi thế mà việc làm kia của chúng giống như một sự trả ơn, một lời cám ơn đầy chân thành thay lời nói.
Kỳ thực ẩn sâu trong tâm hồn mỗi sinh mệnh đều ẩn chứa một sự từ bi và mang theo tâm biết cám ơn. Những con sói cám ơn phân đội kia không chỉ vì cho chúng thức ăn mà còn vì họ đã cho chúng một con đường sống. Bởi, nếu như họ chọn phương thức cầm cây súng trường mà bóp cò thì chả phải bầy sói đã chết rồi sao, khi chúng chết có thể họ thoát được hiểm nguy trước mắt nhưng lấy ai làm những anh hùng đẩy xe đây? Từ đó có thể nói rằng sự lựa chọn là vô cùng quan trọng, quyết định đúng đắn có thể cứu được sinh mạng chính mình và cả những người khác.
Con người lấy từ bi và thiện tâm để đối đãi giữa người với người thì chắc rằng thế giới này sẽ sông trong hai chữ yên bình. Tha cho kẻ thù một con đường sống chính là chấm dứt oan oan tương báo, là đang tự cứu bản thân mình. Mỗi người đều có một trái tim biết cảm ơn, cho nên nếu biết biến mối oan lớn thành nhỏ, xích mích nhỏ coi như không có, sẵn sàng tha thứ cho kẻ địch, biết đâu một lúc nào đó họ lại chính là ân nhân cứu mạng mình, khác nào câu chuyện báo ân đầy cảm động của bầy sói kia.
San San
Nguồn: ĐKN
Viêm gan B là một bệnh lý truyền nhiễm do các virus chủng HBV gây…
Khí hậu miền Bắc mang nét đặc trưng của 4 mùa xuân hạ, thu đông.…
Viêm gan B là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm gây ảnh hưởng nghiêm…
Cây hoa nhài được sử dụng để hỗ trợ, điều trị một số bệnh nhưng…
Gan nhiễm mỡ là căn bệnh gây ra bởi sự tích tụ quá nhiều chất…
Trong tốp các môn thể thao hàng đầu có tác dụng hỗ trợ giảm mỡ…