Chồng mất sớm, chỉ để lại cho chị một mụn con. Nó là kết tinh tình yêu của anh và chị, là hy vọng, là tương lai, là niềm an ủi lớn nhất đời chị sau khi anh ra đi. Vậy nên chị thương yêu nó lắm.
Mọi người nói chị nuôi con cứ như trưng hoa trong tủ kính vậy. Con thích ăn gì chị đều đáp ứng, mới hơi sổ mũi hắt xì, chị đã đưa nó đi khám. Rồi còn lúc nào cũng giữ con trong nhà, sợ con ra đường bị kẻ xấu lừa, rồi gặp tai nạn, trúng gió v.v.
Mọi người cũng khuyên chị nhiều lắm nhưng chị gạt hết chẳng nghe, chị nói con chị còn nhỏ như vậy, được bảo vệ kĩ càng sẽ tốt hơn. Rồi một ngày, đang chuẩn bị tắt máy đi về thì chị nhận được cú điện thoại khẩn của cô giáo ở trường, bé bị đau bụng quặn phải đưa ngay đi cấp cứu. Lao nhanh vào viện, chị hoảng hốt khi thấy khuôn mặt nhăn nhó, đau đớn của con.
Các bác sĩ yêu cầu làm một số xét nghiệm, sau khi có kết quả, chị chết đứng trước thông báo: Con chị bị suy thận giai đoạn cuối. Chị hốt hoảng, lắp bắp:
– Bác sĩ ơi, liệu có nhầm gì không ạ? Con tôi làm sao có thể?
Bác sĩ trấn an chị, lắc đầu rằng mình không nhầm. Chị ngã quỵ, quá bàng hoàng, chị đến vài bệnh viện lớn kiểm tra nhưng kết quả đều như một. Nhìn con, chị rơi nước mắt. Chị bắt đầu đi hỏi khắp nơi về cách chạy chữa cho con và cách duy nhất chính là ghép thận. Nếu không, con chị sẽ chẳng còn cơ hội sống được là bao. Ghép thận ư? Chị sẵn sàng hiến thận cho con nhưng thận của chị lại không phù hợp do tuổi tác của hai mẹ con quá chênh lệch.
Ảnh minh họa
Chị ôm chặt lấy con mà khóc. Tại sao ông trời lại bất công với chị như vậy, đã lấy đi người chồng mà chị yêu thương hết mực, bây giờ lại muốn lấy đi nguồn an ủi, động viên duy nhất của chị. Nhưng chị không thể bỏ cuộc được, bác sĩ nói rằng chờ thận hiến khá lâu vậy nên chị bắt đầu đi liên lạc với các tổ chức từ thiện, chị còn lên cả mạng xã hội để cầu xin sự giúp đỡ nhưng…
Chẳng có bất cứ một tín hiệu đáng mừng nào. Còn gì đau đớn hơn nỗi tuyệt vọng của một người mẹ nhìn con mình đang chết dần chết mòn trong sự bất lực. Tối hôm ấy, bé Nam nắm chặt tay chị nói:
– Mẹ ơi, con đau lắm, có phải con sắp phải chết không?
Chị nghẹn ngào, ôm con trong lòng nuốt nước mắt vào trong, chị quyết tâm cứu con cho bằng được.
Mấy ngày ấy, chị ở trong viện suốt. Chị thậm chí chẳng dám chợp mắt, chị sợ chỉ cần nhắm mắt lại chút thôi thì khi mở mắt ra, chị sẽ không còn thấy con chị nằm bên cạnh nữa. Chị rất sợ, một phút giây nào đó chị lơ là, ngay lập tức thần chết sẽ mang con của chị đi.
Ngày nào chị cũng dò hỏi thông tin về những người hiến tạng, nhưng đáng tiếc, chẳng có ai hiến được tạng phù hợp cho con chị. Nam càng lúc càng tiều tụy, mệt mỏi. Thời gian cho con, giờ chỉ còn đếm bằng ngày. Chị nhìn con đau đớn mà bất lực rơi nước mắt.
Chị về nhà để lấy thêm chút đồ cho con. Đi ngang căn nhà hoang, chị bất giác rùng mình. Phải rồi, đứa trẻ mồ côi gần nhà, chị vẫn hay cho nó thức ăn, thi thoảng còn mua cho nó bộ quần áo mới nữa. Nó rất quý chị và Nam. Nó chỉ có một thân một mình, hay là chị… Thuyết phục nó, chắc không phải là chuyện quá khó với chị.
Ảnh minh họa
Đêm ấy chị về nhà trằn trọc suy nghĩ. Con chị cần quả thận để sống sót, còn người hiến thận không hề bị suy giảm tuổi thọ. Chị đã đọc nhiều bài báo về những trường hợp người hiến thận vẫn sống khỏe mạnh sau khi phẫu thuật. Nhưng lương tâm của chị cũng cảm thấy cắn rứt, nhỡ có chuyện gì xảy ra với đứa bé… Thế nhưng tình yêu con khiến cho chị mất cả lý trí, ngày hôm sau chị mua mấy bộ quần áo mới, còn mang theo rất nhiều đồ ăn ngon đến nhà đứa trẻ. Vừa thấy chị trước cửa, khuôn mặt rã rời mệt mỏi, đứa trẻ lễ phép hỏi:
– Em Nam sao rồi ạ? Cháu nghe tin em nhập viện mà chẳng dám vào thăm, quần áo cháu cũ và bẩn quá! Cô xanh quá, cô nhớ giữ gìn sức khỏe để chăm em nhé!
Nhìn đứa trẻ 12 tuổi, chị ngỡ ngàng. Sự quan tâm của nó khiến cho chị không thể nói ra được suy nghĩ của mình. Ánh mắt hồn nhiên, trong sáng của nó làm chị thấy xấu hổ với những suy nghĩ của mình, nó yêu thương mẹ con chị như vậy mà chị lại nỡ lòng nào.
– Cảm ơn cháu, em Nam vẫn ổn! – Chị nghẹn ngào
– Cô đừng giấu cháu, cháu nghe mọi người nói cả rồi. Cô chỉ có mình em, còn cháu chẳng có ai bên cạnh nhưng may vẫn được cô chăm sóc. Cháu mang ơn cô lắm. Cháu vẫn còn 2 quả thận, cô để cháu cho em một quả nhé.
Chị sững sờ. Chị không dám tin những gì mình vừa nghe thấy là sự thật. Nhưng… Chị không cho phép bản thân mình chấp nhận ý nghĩ đó. Chị không có quyền khiến thân xác nó bị khiếm khuyết, cho dù có là tự nguyện, vì cuộc sống của nó còn rất dài. Chị không thể chỉ ích kỷ nghĩ đến con mình mà để nó chịu thiệt. Chị ôm chặt nó vào lòng vừa khóc vừa nói câu cảm ơn. Chị thầm nghĩ, còn con chị, tất cả là ý trời, là số mệnh.
Ảnh minh họa
Một tuần sau, khi chị đang chuẩn bị đồ ăn mang vào viện thì điện thoại réo vang lên. Mắt chị sáng rực lên, nước mắt rơi lã chã trên khuôn mặt mệt mỏi: Đã có người hiến tạng cho con mình. Con chị sống rồi, đứa trẻ khỏe mạnh, đây chính là ý trời rồi.
Video Chấn Động Thế Giới – Một Câu Chuyện Cảm Động [Thuyết Minh]
Sưu tầm
xem thêm:
Nguồn: ĐKN
Viêm gan B là một bệnh lý truyền nhiễm do các virus chủng HBV gây…
Khí hậu miền Bắc mang nét đặc trưng của 4 mùa xuân hạ, thu đông.…
Viêm gan B là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm gây ảnh hưởng nghiêm…
Cây hoa nhài được sử dụng để hỗ trợ, điều trị một số bệnh nhưng…
Gan nhiễm mỡ là căn bệnh gây ra bởi sự tích tụ quá nhiều chất…
Trong tốp các môn thể thao hàng đầu có tác dụng hỗ trợ giảm mỡ…