Trong thế chiến thứ II, Nhật bản đã phái một đội quân đi tìm kiếm vật này suốt 14 năm tại khu Đông Bắc của Trung Quốc nhưng đã thất bại. Ngày nay, con người phải thầm cám ơn ông Trời vì không để người Nhật tìm ra nó, nếu không hậu quả thật khó mà tưởng tượng.
Như chúng ta biết, phong trào Duy Tân khiến nước Nhật phát triển một cách nhanh chóng và tham vọng của nhà cầm quyền Nhật ngày một lớn hơn. Họ thúc đẩy phát triển quân sự rất mạnh, ngoài mục tiêu chiếm cứ các vùng đất khác nhau, họ còn vì mục đích vơ vét tài nguyên khoáng sản. Nhất là ở khu vực Đông Nam Á, người Nhật đã vơ vét rất nhiều sắt thép và cao su, bởi vì tài nguyên này rất khan hiếm ở Nhật.
Và lẽ dĩ nhiên là đội quân Nhận Bản không quên vùng lãnh thổ của quốc gia láng giềng có mối quan hệ ngàn năm này. Cuối thế kỷ 19, dưới chiêu bài mở trường học đầu tiên ở Triều Tiên, một năm sau đó, Nhật Bản đã đưa quân vượt biển từ đây để tiến vào Trung Quốc. Trong cuộc chiến này, người Nhật giành chiến thắng nên đã chiếm cứ được vùng đất rộng lớn ở phía Đông Bắc và đặt nền móng cho sự xâm lược Trung Quốc. Sau khi chiến thắng quân đội của Nga Hoàng, Nhật Bản chiếm lĩnh quyền thương mại trên tuyến đường sắt ở bán đảo Liêu Đông, ngoài ra họ còn không ngừng khuếch trương thế lực dựa trên tuyến đường sắt này.
Năm 1931, quân đội Nhật Hoàng theo lệnh quân bộ binh tiến đánh Bắc Đại Doanh, trong chưa đầy 3 tháng đã chiếm cứ hết 3 tỉnh phía Đông Bắc của Trung Quốc và vơ vét một lượng lớn than đá cùng quặng sắt. Nhưng quân Nhật còn tham vọng nhiều hơn nữa, họ muốn tại khu vực này tìm ra mỏ dầu quặng.
Trong thực tế, các chuyên gia của Nhật đã đến khu vực này trước 3 năm để tìm kiếm. Cuộc tìm kiếm giếng dầu không ngừng nghỉ suốt 13 năm, đã tiêu tốn hàng triệu đô la nhưng không thu hoạch được gì. Lúc này quân đội Nhật chỉ còn tin vào những gì Hoa Kỳ nói, vùng đất quân Nhật chiếm đóng vô cùng khan hiếm dầu mỏ.
Điều trớ trêu là, ngay tại những nơi mà người Nhật đã thăm dò, các chuyên gia Trung Quốc lại tìm thấy giếng dầu đầu tiên ở Đại Khách. Sở dĩ người Nhật không phát hiện ra là vì mũi khoan chưa đủ sâu nên không cách nào tiếp cận được. Mỏ dầu Đại Khánh sâu hơn 1300 mét, còn người Nhật mới khoan sâu xuống lòng đất 800 mét. Năm 1941, thiết bị khoan dầu của Nhật đã được chuyển giao đến khu vực Đông Nam Á.
Ngoài trừ tham vọng khai thác than và dầu mỏ, Nhật Bản còn khao khát tìm kiếm nhiều khoáng sản khác. Năm 1938, Cục Đường sắt đã phát hiện ra tại Hải Thành thuộc tỉnh Liêu Ninh một mỏ quặng Uranium. Vì thế họ mở ra tham vọng có thể tinh luyện Uranium chế tạo bom nguyên tử.
Bởi vì mỏ quặng Uranium ở Hải Thành không có nhiều, thêm nữa công nghệ kỹ thuật không cách nào sản xuất được nên kế hoạch chế tạo bom nguyên tử đã gặp thất bại.
Bây giờ nghĩ lại, cũng may lúc đó Nhật Bản đã thất bại trong cuộc tìm kiếm và và khai thác hai loại khoáng sản này. Nếu không, hậu quả mà chiến tranh thế giới thứ 2 sẽ mang đến tai họa không thể lường hết được.
Video: Khám Phá Nhật Bản Cung điện Hoàng Gia Katsura
San San biên dịch
Nguồn: ĐKN
Viêm gan B là một bệnh lý truyền nhiễm do các virus chủng HBV gây…
Khí hậu miền Bắc mang nét đặc trưng của 4 mùa xuân hạ, thu đông.…
Viêm gan B là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm gây ảnh hưởng nghiêm…
Cây hoa nhài được sử dụng để hỗ trợ, điều trị một số bệnh nhưng…
Gan nhiễm mỡ là căn bệnh gây ra bởi sự tích tụ quá nhiều chất…
Trong tốp các môn thể thao hàng đầu có tác dụng hỗ trợ giảm mỡ…