Vợ anh đi tìm chồng giữa đêm mưa để rồi không thể tỉnh lại. Hai hàng nước mắt tuôn rơi, anh cảm thấy đau đớn vô cùng, chỉ vì một hành động nhỏ mà chuyện không mong muốn đã xảy ra.
Ngày kết hôn, vợ mua tặng chồng chiếc điện thoại. Ban đầu họ mỗi ngày đều điện thoại cho nhau và cảm thấy cuộc sống như tiếng chuông ngân vang tràn đầy ước mơ và hy vọng. Mỗi ngày chồng thường tiếp điện thoại của vợ: “Chồng à, hết giờ anh mua vịt nướng về nhà ăn nha.” “Chồng à, em nhớ anh, I Love you!“. “Chồng à, buổi tối nay mình ra ngoài xem phim nhé.” …
Trong lòng anh cảm thấy vô cùng ấm áp. Một lần anh quên sạc điện thoại, lại đúng lúc lãnh đạo gọi đến kiểm tra cơ sở, mãi đến nửa đêm mới về nhà. Anh đẩy cửa phòng ra và phát hiện vợ đã khóc đỏ mắt.
Anh hỏi tại sao thì vợ chỉ thút thít nói từ lúc bắt đầu tan tầm, cứ 10 phút cô lại gọi cho chồng nhưng đều không thấy hồi âm. Vì thế nên người vợ càng thêm lo lắng, sợ rằng chồng xảy ra chuyện ngoài ý muốn. Sau đó cứ chừng nửa tiếng cô lại gọi cho chồng một cuộc cho đến khi anh chồng đẩy cửa bước vào. Về tới nhà, thấy vậy, anh chồng lại chuyện bé xé ra to cho là không đúng: “Anh có phải là con nít đâu mà còn để xảy ra chuyện được chứ?“
Người vợ lại nói rằng, thấy chồng không nghe máy lo lắm, sợ có chuyện gì xảy ra. Nghe vậy anh chồng chỉ biết vỗ vỗ vào đầu vợ nói: “Ngốc thật! Từ nay về sau anh sẽ không quên sạc pin điện thoại nữa.“
Sau đó anh chồng được thăng chức, có tiền, điện thoại cũng thay mới. Hôm sinh nhật vợ, anh chợt nghĩ tặng vợ một chiếc vòng cổ liền dẫn vợ đi chọn. Nhưng người vợ lại do dự, nghĩ: “Dù đeo vòng cổ đá quý cũng có tác dụng gì? Anh mua cho em cái điện thoại được không? Như thế em sẽ thường xuyên có thể liện hệ với anh rồi.” Vậy là anh chồng đã mua cho vợ chiếc điện thoại di động.
Từ ngày có điện thoại mới, vợ càng “chăm” gọi điện, nhắn tin cho anh hơn. Đi mua sắm cô cũng chụp lại hình cái váy mới hỏi chồng đẹp không, nên mua không. Trong giờ làm thì cứ giờ cơm trưa là cô nhắn tin chúc chồng ăn ngon miệng, tan sở lại nhắn tin nhắc chồng về sớm, mua đồ ăn, v.v..
Một hôm, anh đến nhà đồng nghiệp chơi bài, lúc đang cao hứng thì điện thoại reo: “Anh đang ở đâu vậy? Sao vẫn chưa về nhà?” Nghe xong anh chồng liền nói: “Anh đang ở nhà đồng nghiệp ăn uống, rồi chơi bài.” Vợ lại nói: “Thế mấy giờ anh về?” “Một lát nữa anh về.” Thua thắng thắng thua, cứ như vậy, vợ gọi hết cuộc điện thoại này đến cuộc điện thoại khác.
Bên ngoài trời đang mưa to, điện thoai vợ gọi lại vang lên: “Anh chơi ở đó thâu đêm sao? Anh làm gì thế? Mau về đi.” Anh chồng nghe hỏi vậy thì liền nói: “Anh chưa nói cho em biết sao? Anh đang chơi ở nhà đồng nghiệp, mưa to không về được.” Vợ lại tiếp lời: “Vậy anh nói cho em biết, anh đang ở đâu để em tới đón.” Chồng trả lời: “Không cần“. Thế rồi bạn đồng nghiệp cũng cười nhạo: “Vợ cậu quản nghiêm quá!“. Trong cơn tức giận anh liền tắt nguồn điện thoại.
Trời đã sáng, anh thua cháy túi, bạn đồng nghiệp lấy xe đưa anh về nhà, không ngờ cửa đã khóa chặt. Đúng lúc này điện thoại vang lên, là cuộc gọi đến của mẹ vợ. Đầu dây bên kia mẹ vợ vừa nói vừa khóc: “Vợ con đêm khuya đội mưa đạp xe đến nhà đồng nghiệp tìm con, tìm hết nhà này đến nhà khác. Vợ con gặp tai nạn đang nằm bất tỉnh trong viện kia kìa.“
Anh nghe tin mà bủn rủn chân tay, ngay lập tức anh mở hộp thư thoại chỉ thấy dòng tin: “Anh quên sao? Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của vợ chồng mình mà. Em đã đi tìm anh rồi, cứ ở yên đó ạ, em có mang theo ô cho anh đây.”
Anh lao thẳng vào bệnh viện, nhìn thấy vợ nằm mê man bất tỉnh, tay chân đầy vết băng bó mà nước mắt trào ra. Vợ anh hôm qua bị ô tô đâm vào, gẫy 2 xương sườn ngoài ra còn bị chấn thương sọ não. Nhưng may là phần đầu bị va đập nhẹ nên chỉ bị tổn thương một số mạch máu và phần da đầu bên ngoài. Tuy nhiên vẫn cần nằm viện theo dõi.
Chồng ngồi bên cạnh vợ, anh cầm tay vợ nhìn cô với cái nhìn đầy hối hận. Anh nắm chặt bàn tay tự trách bản thân mình đã quá vô tâm. Sự việc này khiến anh vô cùng bàng hoàng, anh tự hứa với lòng sẽ chăm sóc vợ thật tốt.
Trong suốt thời gian vợ ở viện, anh xin nghỉ hẳn ở cơ quan rồi hàng ngày vào viện chăm sóc vợ. Nhiều lần vợ thấy anh ngủ tạm bợ ở hành lang bệnh viện, thương quá, nên bảo anh về nghỉ nhưng anh không đồng ý, cứ nhất mực ở lại. Anh rất chăm vợ, mua đồ ăn về còn dỗ cô ăn rồi đổ bô vệ sinh cho vợ. Bố mẹ hai bên đến thăm còn thấy xúc động trước tình cảm của anh dành cho.
Trước đây ở nhà, anh chẳng mấy khi làm việc nhà, nay chị nằm viện, anh đã biết rằng làm vợ thật vất vả. Để lo bữa ăn cho gia đình, chăm sóc người khác không phải điều dễ dàng gì. Anh càng hiểu và thương chị hơn.
Ngày ra viện, anh nói với chị: “Từ nay em không cần nhắn tin giục anh về nữa, anh sẽ luôn về nhà sớm, sẽ không để em lo lắng đâu.” Người vợ nhìn chồng mỉm cười rồi gật đầu, cô quàng tay anh, anh cảm thấy trong lòng thật hạnh phúc tự nghĩ: Từ nay mình sẽ không để cô ấy phải khổ, phải lo lắng vì mình nữa.
Người đàn ông luôn muốn có khoảng trời riêng, có không gian để làm điều mình yêu thích. Tuy vậy họ cũng cần cân nhắc và thông cảm cho người phụ nữ. Bởi khi đã kết hôn, hai người về chung một mái nhà nên không thể thích gì liền tùy tiện làm, cần có sự thấu hiểu, trân trọng và nhẫn nhịn đối phương, có như vậy gia đình chung sống mới hòa thuận, ấm áp.
Hy vọng câu chuyện sẽ giúp bạn trân trọng hơn tình cảm gia đình, đừng vì một chút vô tâm mà gây hậu quả ngoài ý muốn.
Video Dù đã kết hôn hay chưa, bạn cũng nên đọc câu chuyện của cặp vợ chồng này. Rất sâu sắc!
San San
Nguồn: ĐKN
Trong hệ thống tiêu hoá, gan nằm gần hạ sườn bên phải vì vậy loại…
Đột nhiên thấy phân nhạt màu và lặp lại thường xuyên thì đây có thể…
Theo thống kê của Bộ Y Tế có đến khoảng 10-20% dân số cả nước…
Viêm gan B là một bệnh lý truyền nhiễm do các virus chủng HBV gây…
Khí hậu miền Bắc mang nét đặc trưng của 4 mùa xuân hạ, thu đông.…
Viêm gan B là một căn bệnh truyền nhiễm nguy hiểm gây ảnh hưởng nghiêm…