Thứ Năm, 29/09/2016 | 16:29

Nếu bạn thấy một tập thơ in 10.000 bản và bán hết veo, một bộ phim chưa chiếu trong nước nhưng đã được giải tại một liên hoan phim mà lần đầu bạn nghe tên, một bức tranh rất nhiều người muốn mua nhưng họa sĩ vô danh chưa bán vì… còn kén gu của người mua;

Nếu bạn thấy một doanh nhân kể chuyện mình từng đánh golf với Tiger Woods (không phải trên máy tính), một học giả khoe từng được mời viết bài cho Havard Law Review, một ca sĩ trong trắng và thánh thiện trong mọi mối quan hệ với bầu sô, một người mẫu (cũng vô danh như họa sĩ ở trên) dửng dưng khi được lên bìa báo, một hot girl nói “đây là lần đầu của em, một hot boy dỗ dành “ngoan nào, không đau đâu”, một tiểu thư khóc hết nước mắt vì một thiếu gia;

99,99% là bạn đang nghe họ chém gió

Bởi 99,99% điều đó phi lý như việc một chai champagne Dom Perignon được lấy ra từ bếp của điện Versail mà giá chỉ hơn 100$, một chiếc đồng hồ Vacheron Constantine Limited Edition bán ở một tiệm cầm đồ, một chiếc khăn của Hermes khuyến mại khi mua một đôi giày mốt mới nhất, một chiếc túi Speedy của Louis Vuitton sale off.

5 cách trị "bệnh chém gió"

Trong trường hợp đó, có ba cách:

1. Hãy”chém gió” mạnh hơn

Nếu chủ đề là thơ, hãy nói bạn cũng đang thai nghén một thi phẩm hiện nhạy cảm chưa công bố được nhưng nếu có điều kiện ra đời (trước khi bị gián cắn) thì sẽ thay đổi cục diện văn chương đương đại.

Nếu chủ đề là điện ảnh, hãy nói bạn đang chấp bút cùng Trương Nghệ Mưu một kịch bản sẽ làm nền móng cho điện ảnh châu Á qua mặt Hollywood, có lẽ nên sớm đặt tên nền điện ảnh này là Vollywood.

Nếu chủ đề là hội họa, hãy nói bạn đang giữ một bức thư của Andy Warholl viết cho bạn xin học hỏi về dòng tranh sơn khắc. (Nghe nói một thư ký hồi đầu của họa sĩ pop art nổi tiếng này vừa bán bức tranh ông tặng cho cô với giá hơn 6 triệu đô la).

Nếu chủ đề là Havard, hãy kể chuyện mình đang cân nhắc có nên nhận hay không bằng tiến sĩ danh dự của trường này. Nếu chủ đề là âm nhạc, hãy nói mình có thể thu xếp cho một nghệ sĩ violin của tỉnh nhà chơi trong dàn nhạc giao hưởng New York (Nhân tiện, cứ nói luôn là bạn quen với nghệ sĩ violin Alexander Rybak – ngươì vừa thắng cuộc thi EuroVision 2009 với khúc solo đầy ngẫu hứng).

Nghĩa là hãy nổ to hơn để chứng tỏ rằng bạn đã biết tỏng mọi chuyện, rằng đã mất công nổ thì nổ cho nó thật hoành tráng. Cách này giống như lời khuyên của bác sĩ với một bệnh nhân già, đến phòng khám hỏi làm sao để có thể được như ông bạn cùng tuổi 75 với mình mà mỗi tuần vẫn sinh hoạt tình dục đều đặn. Câu trả lời của bác sĩ là: đừng cố làm, mà hãy nói như ông bạn đó.

2. Dìm hàng

Đây là một trong những cách trị “bệnh chémgió”nếu nói ra thì rất dễ gây hiềm khích, nhưng nếu cứ nghĩ trong đầu thì nó cũng giống như một liều vaccine, giúp bạn dửng dưng trước mọi nguy hiểm của nổ.

Bất cứ cơn chém giónào, nếu gặp phép dìm hàng kiểu “ừ thì sao” này, đều sẽ… ngừng. Bắt tay với Bill Gates, ừ thì sao- ông này vẫn có thói quen rửa tay khi đi toilet mà. Nâng ly uống rượu với thị trưởng Moscow – ừ thì sao, ông này vừa béo vừa lùn, thích thú gì.

Đi shopping cùng với hoa hậu – ừ thì sao, trước khi là hoa hậu thì cô ta cũng chỉ là người thường, cũng như trước khi Everest được công nhận là nóc nhà thế giới thì nó cũng chỉ là một đỉnh núi. Két trong nhà đầy kim cương, ừ thì sao- kim cương mà để trong két thì chẳng hóa ra hộp thép nó vinh hạnh hơn tay chủ nhân.

Từng đi mấy chục nước, mấy trăm thành phố – ừ thì sao, đi kiểu quan chức, cưỡi ngựa xem hoa thì biết gì, đi du lịch bụi, ở homestay (trong nhà dân bản xứ) mới là đáng nể. Nghĩa là biến những điều nghe-thì-rất-kỳ-diệu thành lãng nhách. Suy nghĩ kiểu AQ như thế sẽ giúp bạn dội nước lạnh vào những câu nổ khét lẹt.

3. Lạnh tanh

Nếu bạn hiểu sự chưng hửng của đám trẻ con háo hức ngóng pháo hoa mà gặp buổi trời mưa, sự vô duyên của một người kể chuyện cười mà chẳng ai cười, sự bẽ bàng của một người mặc áo mới, cầm túi mới mà không ai quen hỏi tới, bạn sẽ hiểu tác dụng của sự lạnh tanh với những nỗ lực chém gió.

Nói một cách hình ảnh, sự lạnh tanh này giống như việc đặt một chuyên gia chém gió vào giữa cánh đồng đầy gió, một người hô mưa vào giữa trận mưa, một kẻ lắm mồm vào giữa một sân vận động đang cuồng nhiệt. Nghĩa là sẽ không có một sự khác biệt nào có thể bật ra, dù nó có hoành tráng, siêu phàm, to tá cỡ nào. Khi đó,chém giónhư pháobão nghe cũng chỉ ngang hàng… gió thoảng.

4. Nói ngôn ngữ khác

Đừng để cho ngườichém gióthao thao bất tuyệt. Cũng đừng dại mà đong đưa theo mạch truyện kiểu “mắt chữ A, mồm chữ O, ôi thế à, ôi thích thế” bởi bạn sẽ phải nghe tiếp, nghe mãi, nghe miết.

Đầu tiên, cần phải cướp diễn đàn. Sau đó, hãy nói những điều mà chắc chắn người nổ không hiểu, kể cả khi bạn cũng không hiểu. Ví dụ hãy nói với một ca sĩ không phải về những nhạc phẩm hay dòng nhạc, mà là những hợp chất dùng để mạ sơn ô tô.

Hãy nói với một nhà thơ về những công dụng của thuốc trị bệnh ghẻ. Hãy nói với một công tử thiếu gia nhà giàu ham chơi về sự đa nghĩa trong những tiểu thuyết của Kundera. Hãy nói với một chính trị gia về tập quán sống của loài linh trưởng.

Hãy nói với một hot girl về sự nóng lên của trái đất. Hãy nói với một giám đốc cầu đường về tranh thêu. Khi người nổ gặp kiểu ông nói gà, bà nói vịt thế này, chắc chắn họ sẽ ngậm miệng.

5. Bóc mẽ

Không có vaccine ngừa bệnh, nhưng có kháng sinh liều cao để trị nó: đó là sự thật. Tuy nhiên, cách này chỉ nên làm khi bạn biết rõ tác dụng phụ của nó với bệnh nhân. Các tác dụng phụ bao gồm: gân cổ lên cãi – nguy cơ căng cơ hoặc bong gân, hoặc mất giọng, đỏ mặt tía tai – nguy cơ tăng huyết áp, thù dai nhớ lâu – nguy cơ trầm uất.

Có một số trường hợp bị sốc thuốc có thể vung chân vung tay sau khi bị bẽ mặt – nguy cơ chấn thương không chỉ cho bệnh nhân mà cả người kê thuốc. Bởi vậy, cần phải đặc biệt lưu ý khi kê đơn sự thật cho những bệnh nhân nóng tính, hay sĩ, và nhất là to khỏe hơn mình.

Bình Nguyên

Chưa có bình luận.

Tin khác
Chúng tôi trên Facebook